Hướng Lập Hiên kéo thẳng Lê Ngưng vào phòng làm việc của anh ta.
Tất cả nhân viên nhìn thấy ông chủ của bọn họ kéo một người phụ nữ trở về, sợ hết hồn, thoạt nhìn còn cho rằng là Lê Hân Dư nhưng nhìn kỹ thì phát hiện không phải. Cô gái này chỉ có mấy phần giống Lê Hân Dư, nhưng khí chất thì khác nhau một trời một vực.
Lê Hân Dư ôn hòa hào phóng, cô bé này bên ngoài cởi mở tự nhiên.
Rõ ràng chênh lệch lớn như vậy nhưng sao bọn họ lại cảm thấy khá giống chứ? Xem ra do làm việc lâu quá phải đi rửa mặt cho tỉnh táo lại mới được. “Lê Ngưng! Có phải cô không có lòng tự trọng không? Rốt cuộc cô đã nói gì với Lê Hân Dư, tôi cảnh cáo cô, nếu cô lại dám ở trước mặt cô ấy nói linh tinh coi chừng tôi sẽ xé rách miệng cô đấy!”
Hướng Lập Hiên không dám thừa nhận cũng không thể thừa nhận tình cảm của anh ta.
Anh ta biết liêm sỉ, cũng biết đúng sai.
Bây giờ tình cảm của Lăng Diệu và Lê Hân Dư rất tốt, anh ta không thể đi làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của bọn họ được.
Thích Lê Hân Dư là chuyện riêng của anh ta, anh ta đã không có cách nào khống chế được suy nghĩ của bản thân, càng không cần thiết khiến người khác phiền lòng cùng anh ta. “Anh hiểu lầm rồi, tôi không hề nghĩ sẽ nói với cô ấy chuyện anh thích cô ấy!” Lê Ngưng biết nặng nhẹ, tuy cô rất không chịu nổi tâm tư này của Hướng Lập Hiên nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253498/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.