Không chỉ là cô ta chán ghét Diêu Thanh Mạn mà cô ta biết Diêu Thanh Mạn cũng ganh tỵ với cô ta.
Diêu Thanh Mạn ganh tỵ với gia thế của cô ta, càng ganh tỵ hơn việc cô ta có thể gặp được Lăng Diệu. Bởi vì mục tiêu sau khi Diêu Thanh Mạn tốt nghiệp là muốn được vào làm ở Lăng thị.
Nhìn thấy lần đầu tiên Diêu Thanh Mạnh bình luận dưới ảnh của mình, lòng hư vinh của Lê Nhã Trí nhanh chóng bành trưởng.
Ngón tay của cô ta lướt như bay trên màn hình di động: “Cô đoán xem?”
Bên kia rất nhanh đã nhắn tin lại, Lê Trí Nhã vừa nhìn thấy thì tức suýt chút nữa vứt ngay điện thoại. “Cô muốn bỏ lên nhưng bò không được. Tôi đoán là do cô mặt dày quấn lấy chị của cô muốn về nhà chị cô ở nhưng mà lại ngủ ở phòng khách hơn nữa phòng khách còn ở rất xa phòng ngủ chính”
Tâm tư của Lê Nhã Trí bị vạch trần, mặc dù cách màn hình điện thoại nhưng vẫn khiến cô ta thẹn quá hóa giận.
Cô ta căm giận đấm mạnh xuống gối, cô ta nhất định phải chứng minh cho Diêu Thanh Mạn xem mới được. “Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, Lê Hân Dư ra mở cửa.
Lê Nhã Trí đứng ngoài cửa, nhìn thấy cửa mở ra, cô ta chẳng nói gì đã đi thẳng vào phòng.
Lăng Diệu đang tắm, trong phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào.
Tiếng nước ào ào vừa mờ ám lại vừa trêu chọc người khác.
Lê Hân Dư kéo cô ta lại: “Nhã Trí, em có chuyện gì không?” “Chị à, chị kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253458/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.