Cơ thể của người đàn ông rất ấm áp, Lê Hân Dư nằm lên đó được một lúc đã ngủ thiếp đi trong cơn mệt nhọc.
Khi cô thức giấc cũng vừa đúng lúc người giúp việc đến gọi họ ăn cơm, lúc nhìn thấy Lê Hân Dư nằm ngủ trên người Lăng Diệu, người giúp việc đã giật mình.
Hai người họ chỉnh trang qua loa một chút rồi cùng đi xuống lầu.
Trên bàn đã bày sẵn thức ăn, khi Lê Khải Thiên nhìn thấy Lăng Diệu đi xuống, ông ta tỏ ra ngượng ngịu.
Cuối cùng vẫn là Viên Vũ lên tiếng bảo họ ngồi xuống: “Đều là người một nhà cả, lại ăn cơm đi.”
Lê Hân Dư nghỉ ngơi một lúc, tinh thần quả thật đã đỡ hơn rất nhiều. Viên Vũ đã lâu rồi không được gặp con gái lớn, cứ thi thoảng chủ động gấp thức ăn cho cô.
Lê Nhã Trí chỉ im lặng ăn cơm, thỉnh thoảng liếc nhìn động tĩnh trên bàn.
Lê Khải Thiên không ngờ rằng Lăng Diệu sẽ đột nhiên qua đây cùng với Lê Hân Dư, ông ta vừa nghĩ đến cuộc đối thoại của hai người ở bệnh viện lần trước, liền có chút đứng ngồi không yên.
Bởi vì ông ta không hiểu được rốt cuộc thái độ của Lăng Diệu dành cho Lê Hân Dư là thế nào.
Nếu là thích thì sao cậu ta lại vô tình với Lê Thị như thế, còn lằng nhằng với người phụ nữ khác nữa.
Nếu không hề thích thì tại sao sau khi vụ bê bối video nổ ra, cậu ta lại bảo vệ Lê Hân Dư đến thế.
Nghĩ mãi không thông
Lê Khải Thiên nghĩ nát cả óc cũng không hiểu.
Bởi thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253441/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.