**********
“Không, tôi nhất định phải làm rõ, rốt cuộc là ai đang hại tôi.” Lê Hân Dư hất tay anh ra, kiên quyết từ chối. Bây giờ cô không thể tin tưởng bất cứ người nào, bao gồm cả Lăng Diệu.
Cô không biết mình đã đắc tội với ai mà người đó lại lập cái bẫy lớn như vậy để hại cô.
Nhưng cô có thể xác định chắc chắn người đó ở gần Lăng Diệu.
Có lẽ là Lăng Diệu muốn
mượn chuyện này để trả thù cô và nhà họ Lê, trả lại mối thù chuyện năm đó đã ép anh kết hôn. Cũng có lẽ là người phụ nữ bên cạnh Lăng Diệu muốnđuổi cô đi xa khỏi anh...
Anh cười khẩy: "Cô làm rõ như thế nào? Chẳng lẽ làm trên giường của Giang Dật Hàn?"
"Lăng Diệu, anh đừng quá đáng, tôi tự hỏi lòng mình chưa từng làm bất cứ chuyện gì có lỗi với anh."
“Cái miệng này cũng cứng rắn đó, đã như vậy rồi còn không thừa nhận?" Đầu ngón tay đẩy cằm cô lên, trong mắt anh tĩnh lặng không một gợn sóng.
“Lăng Diệu, dáng vẻ của anh bây giờ khiến tôi nghi ngờ có phải chuyện này là anh sắp đặt để tôi nhảy vào bẫy hay không." Lê Hân Dư đã khôngôm ấp bất cứ hy vọng gì nữa, cô không quan tâm đến gì nữa, cười buồn bã: “Có người gửi cho anh những thứ này, anh không hỏi xem lai lịch đã chỉ trích tôi? Hay là những thứ này chính là cái bẫy anh sắp đặt?"
Anh chăm chú nhìn khuôn mặt cô, không bỏ qua một biểu cảm nhỏ nào của cô: “Vậy cô nói những thứ này là giả, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253392/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.