Ảnh mất suồng sã của ba gã đàn ông di chuyển khắp người các cô: "Nếu không uống, tôi sẽ dùng cách của mình để giải quyết."
Lê Hân Dư cầm ly rượu, cô đang do dự.
Cô không giống Giang Nhiên Nhiên, cô dính một chút rượu đã đỏ mặt, có thể coi là người không biết uống rượu, uống hết ly rượu đầy này, cô thật sự không biết chắc có thể đưa Giang Nhiên Nhiên ra ngoài hay không. "Không uống?" Gã đàn ông lại tiến lên một bước, áp sát hai người, thò tay ra giống như muốn sàm sỡ.
Mùi rượu và thuốc lá lộn gay mũi, Lê Hân Dư giật mình: uống."
Cô cầm ly rượu uống một hơi.
Ba gã đàn ông vỗ tay bốp bốp": "Thật sảng
Nói xong hắn còn muốn vỗ vai cô.
Lê Hân Dư lùi lại hai bước né tránh, cảnh giác nhìn ba gã đàn ông này: “Bây giờ có thể để chúng tôi đi rồi chứ?" nhiên có thể, tôi luôn giữ lời hứa." Gã đàn ông cầm đầu xua tay, hai người khác liền tránh sang một bên để Lê Hân Dư đi.
Cô Giang Nhiên Nhiên nhanh chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng mảnh mai và hoảng loạn đó, gã đàn ông cười âm hiểm. rít một hơi thuốc lá, nhả khói ra, hàm răng vàng kia bị khói thuốc bao phủ, che đi xấu xí thật "Đi đi, bảo chuẩn bị, đừng để con mồi chạy mất. Người ta đã bỏ số tiền lớn ra bảo chúng ta làm, không thể có bất cứ sai sót nào được."
Ra khỏi quán bar, thở không khí trong lành bên ngoài, lúc này Lê Hân Dư mới thở phào một hơi. mình đưa cậu về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253383/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.