Chương trước
Chương sau
Ảnh mất suồng sã của ba gã đàn ông di chuyển khắp người các cô: "Nếu không uống, tôi sẽ dùng cách của mình để giải quyết."
Lê Hân Dư cầm ly rượu, cô đang do dự.
Cô không giống Giang Nhiên Nhiên, cô dính một chút rượu đã đỏ mặt, có thể coi là người không biết uống rượu, uống hết ly rượu đầy này, cô thật sự không biết chắc có thể đưa Giang Nhiên Nhiên ra ngoài hay không. "Không uống?" Gã đàn ông lại tiến lên một bước, áp sát hai người, thò tay ra giống như muốn sàm sỡ.
Mùi rượu và thuốc lá lộn gay mũi, Lê Hân Dư giật mình: uống."
Cô cầm ly rượu uống một hơi.
Ba gã đàn ông vỗ tay bốp bốp": "Thật sảng
Nói xong hắn còn muốn vỗ vai cô.
Lê Hân Dư lùi lại hai bước né tránh, cảnh giác nhìn ba gã đàn ông này: “Bây giờ có thể để chúng tôi đi rồi chứ?" nhiên có thể, tôi luôn giữ lời hứa." Gã đàn ông cầm đầu xua tay, hai người khác liền tránh sang một bên để Lê Hân Dư đi.
Cô Giang Nhiên Nhiên nhanh chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng mảnh mai và hoảng loạn đó, gã đàn ông cười âm hiểm. rít một hơi thuốc lá, nhả khói ra, hàm răng vàng kia bị khói thuốc bao phủ, che đi xấu xí thật "Đi đi, bảo chuẩn bị, đừng để con mồi chạy mất. Người ta đã bỏ số tiền lớn ra bảo chúng ta làm, không thể có bất cứ sai sót nào được."
Ra khỏi quán bar, thở không khí trong lành bên ngoài, lúc này Lê Hân Dư mới thở phào một hơi. mình đưa cậu về trước, sau này không được uống rượu một mình như thế này nữa, không an toàn." Lê Hân Dư rằng, nói: "Nếu sau này cậu thật sự muốn uống thì gọi mình uống cùng cậu, cũng tốt hơn là một mình cậu nơi thể này."
Cho dù tính cách của Giang Nhiên Nhiên ương bướng cỡ nào thì cô ấy cũng là một con gái.
Lúc nãy có nhiều đàn ông vây quanh cô ấy như vậy, nếu có một người có ý đồ xấu thì cô ấy xong đời rồi.
Nhất là ba gã đàn ông cản đường họ lúc nãy, cô cứ cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
Thôi vậy, không nghĩ nữa, ra ngoài được là tốt rồi.
Dư, cậu thật tốt." Giang Nhiên Nhiên người toàn mùi rượu dính sát vào người cô: “Nhưng mình không muốn để cậu nhìn thấy bộ dạng thảm hại như vậy của nữa, cậu gọi xe giúp mình, mình tự về có được không?"
Lê Hân Dư bị cô ấy chọc cười, bây giờ Giang Nhiên
Nhiên còn sĩ diện cái chứ. "Không được, mình đưa cậu mà mình nhếch nhác như vậy cũng bị cậu nhìn thấy, lát nữa về mình sẽ không nhịn được rồi nôn lên người cậu, ở nhà còn cần cậu chăm sóc mình nữa, rồi lau dọn vệ sinh... Đợi sau khi mình tỉnh rượu, chắc chắn sẽ không còn mặt mũi gặp cậu "Năm đó mình bất ngờ xảy ra quan hệ với Lăng Diệu, chuyện mất mặt như vậy cũng không giấu cậu. Bây giờ cậu cũng không cần giấu mình, chúng ta giống nhau cả mà." "Không giống nhau, cậu và Lăng Diệu đã là thì quá khứ rồi, nhưng mình là thì hiện tại và thì tương lai. Cậu nghĩ đi, mình vẫn chưa từ bỏ người đàn ông đó, sau này chắc chắn mình vẫn phải tìm cậu đến bầu bạn với mình, sau này tìm cậu nhiều lần, cậu mình phiền thì làm sao. Mình chỉ có một người bạn tốt là cậu thôi." Giang Nhiên Nhiên nửa nũng nịu nửa say rượu, cô ấy giãy nảy lên, Lê Hân Dư cũng thật sự không làm gì được.
Giang Nhiên Nhiên uống say nhưng nói chuyện lại cực kỳ có logic, Lê Hân Dư cũng không nói lại cô ấy được, cũng không đả động được cô ấy.
Cô thực sự không có cách nào bèn vẫy một chiếc taxi ở cửa quán bar cho cô ấy lên, lại ghi lại biển số xe, chụp hình của tài xế, lúc này mới yên tâm để cô ấy đi.
Cô thở dài một hơi rồi lên một chiếc taxi sau đó.
Tài xế không hỏi cô địa chỉ đã phỏng đi, lái xe chạy như bay
Lê Hán Du vừa uống một ly rượu lớn, đầu óc hơi nặng nề, vẫn chưa ý thức được nguy hiểm: "Bác tài, lái xe chậm một chút, tôi muốn đi phía đông thành phố, hướng này không đúng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.