Cô ngừng đũa lại, "ừm" một tiếng, coi như là trả lời.
Lăng nhíu chặt lông mày, tại sao bỗng nhiên lại trở nên như vậy? Mấy tháng nay rõ ràng là cô ấy đã thay đổi rất nhiều, tại sao thoáng chốc đã trở lại trạng thái xa cách lúc ban đầu?
Anh thò tay xuống bàn, đưa tay qua nằm lấy bàn tay ngọc ngà của cô.
Cô muốn giật tay ra, anh không cho phép, liền ấn chặt lên chân cô.
Biết tay không thắng được chân, cô cũng không đấu lại được Lăng Diệu, cô dứt khoát từ bỏ việc giãy giụa, để mặc anh.
Anh cầm tay cô, ngón tay chạm vào đầu ngón tay của cô: “Đừng giận nữa, lúc trước là anh không tốt, không nên vừa nghe đến tên của Giang Dật Hàn đã ghen tuông. Còn cô thư ký lòng dạ không tốt Lâm Dĩ Thuần đó, anh cũng đuổi việc rồi."
Cô hời hợt "ừm" một tiếng.
Bề ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng thì thấy cực kỳ tởm. Chắc có lẽ đây lại là một thủ đoạn mà anh ta dùng để chiếm lòng tin tưởng của mình chăng. “Hân Anh áp sát lại gần, dường như muốn hôn cô.
Cô phản xạ theo điều kiện ngoảnh mặt đi. Cứ nghĩ đến cảnh anh ta và Lâm Dĩ ôm nhau, nghĩ đến mùi nước hoa và dấu son môi của người phụ nữ lạ trên người anh ta, cô cảm thấy dơ
Anh ta dùng hai bàn tay từng động vào người phụ nữ khác để chạm vào mình, dùng đôi môi lăng nhăng đó để hôn mình, thể mà mình cũng thật sự ngu xuẩn mà động
Cô rút tay ra, không nhịn được bèn che miệng nôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253378/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.