**********
Lê Hân Dư chưa từng suy nghĩ lời anh nói rốt cuộc có ẩn ý gì, cô chỉ cảm thấy lời nói như vậy vượt quá luan thường, khiến người ta ghê tom. Cô chán ghét nhìn anh: “Lăng Diệu, bôi nhọ người khác như vậy thật sự không có nghĩa lý gì cả." "Lê Hân Dư, cô đúng là tốt thật." Anh nheo mắt, không khí nguy hiểm lập tức tràn ngập cả căn phòng: “Nhưng cô đừng quên, rốt cuộc cô là người phụ nữ của ai. Chuyện cô hứa với tôi lúc trước, quên hết rồi à?"
Ảnh mắt của anh càng u ám hơn, tay cũng dùng lực mạnh hơn, muốn để lại dấu vết của riêng mình trên cơ thể người phụ nữ này.
Việc tiếp xúc không có tình cảm khiến Lê Hân Dư tuyệt vọng đến cực điểm: "Đừng! Tôi không muốn! Lăng Diệu, anh đừng chạm vào tôi!" Lúc chưa động lòng, cô có thể nói với mình rằng việc yêu đương như vậy chỉ là trao đổi lợi ích.
Nhưng bây giờ cô đã động lòng, việc ân ái không có tình cảm chỉ là những nhát dao đâm mạnh vào tim cô mà thôi.
Lê Hân Dư không kiềm chế được liền kêu khóc: “Tôi không muốn anh dùng bàn tay dơ bẩn đã chạm vào người phụ nữ khác để chạm vào tôi."
Cô giãy giụa, khóc lóc, nơi anh hôn đến đều có nước mắt mặn chát của cô.
Lăng Diệu ngẩng đầu lên nhìn cô, ngón tay thon dài nâng câm cô lên, nói với giọng khinh miệt và chế giễu: "Trưng ra bộ dạng đáng thương này cho ai xem đây? Lê Hân Dư, lúc nãy chẳng phải là cô chú động lao vào sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253373/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.