"Hòm cứu thương đây ạ”
Lê Nhã Trí nhận lấy hòm cứu thương, đang định giúp anh xử lý vết thương. Kết quả Lăng Diệu lại tự mình cầm lấy hòm cứu thương bước lên lầu.
Mặc dù anh không trực tiếp từ chối nhưng hành động của anh lại thể hiển rất rõ ý của mình. Anh muốn Lê Hân Dư giúp anh xử lý.
Lê Nhã Trí tức giận giậm chân, tại sao bôi thuốc thôi cũng không để cô bôi?
Trong đầu Lê Hân Dư có chút hỗn loạn. Ánh mắt và cử chỉ của em gái khiến cô không biết làm gì, trong lòng có suy đoán lại không dám tin vào suy đoán ấy của mình.
Nhã Trí là em gái ruột của cô...
Mặc dù con bé chưa làm gì quá giới hạn nhưng những hành động này cũng khiến cô cảm thấy gượng gạo. Cô cũng không biết làm gì với Nhã Trí, vì Nhã Trí là em gái ruột của cô.
Một bóng đen lướt qua trước mắt cô, là vật thể gì lại xuất hiện trước mặt cô, rơi đúng vào lòng cô đây?
Lê Hân Dư nhận lấy, thì ra đó là hòm cứu thương.
Ngẩng đầu nhìn, Lăng Diệu đang đứng ở cửa, cong môi nhìn cô. "Sao anh lại lên đây, chẳng phải Nhã Trí nói sẽ giúp anh xử lý vết thương sao?”
Anh bước tới trước mặt cô, chỉ vào vết thương trên người mình, nhẹ nhàng nói: “Không, ở trong phòng em tốt hơn. Tôi không có thói quen cởi đồ trước đám đông."
Nước nóng có một chút bắn phải phần ngực anh. Ý của anh là ở đó cần bội thuốc. Nhưng người bôi thuốc ngoài cô ra thì không ai có thể!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253338/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.