**********
Lăng Diệu nhanh chóng đi thay đồ, lấy chìa khóa xe trên bàn. Thấy cô đứng ngoan ngoãn đợi mình trước cửa, ngẩn người nhìn mình: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, không đói nữa hả?" "Đói, đói chứ! Chúng ta đi thôi." Cô thu lại tâm tư của mình, cố gắng nở nụ cười.
Anh nhếch môi, bàn tay to lớn nắm lấy tay cô dắt ra ngoài.
Chưa đi được hai bước thì dừng lại, chỉ vào mật khẩu trên cửa rồi nói với cô: "Mật khẩu cửa là sinh nhật tôi”
Cô ra sức gật đầu, tỏ ý tôi biết rồi.
Nhưng anh không dễ qua loa như vậy, chau mày nhìn cô: "Sinh nhật tôi ngày mấy?" "O." Không ngờ Lăng Diệu lại hỏi đến chân tơ kẽ tóc như vậy khiến cô bỗng đơ người ra. Cô nào biết sinh nhật anh ngày mấy, cô còn định có dịp rồi hỏi mẹ chồng nữa.
Anh biết, ngập ngừng nói với cô: “Nghe rõ đây, tôi chỉ nói một lần, sinh nhật tôi là ngày hai mươi mốt tháng năm."
Lê Hân Dư gật đầu: “Đảm bảo nhớ mãi không quên." "Tốt nhất là vậy” Anh nói.
Họ đi thang máy xuống thắng hầm để xe. Lăng Diệu tự lái xe đích thân đưa cô đi ăn.
Lê Hân Dư được chiều đến nỗi có chút kinh ngạc, đãi ngộ tốt như vậy đúng là lần đầu. Nếu như người này có thể cứ bình thường giống như hôm nay thì tốt biết bao. Cảm giác sống cùng anh cũng không phải là điều quá khó khăn.
Lăng Diệu chốc chốc lại nhìn cô qua gương chiếu hậu, nhìn ánh mắt mơ hồ của cô anh cũng có thể đoán ra được rằng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253334/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.