Có người nói những người không cài mật khẩu điện thoại, một là tính cách hồn nhiên, thẳng thắn, không có gì phải giấu giếm; thứ hai là người tâm tư sâu trầm không có chút vết tích nào.
Hướng Lập Hiên cảm thấy Lê Hân Dư thuộc loại thứ nhất.
Cầm điện thoại của cô nghịch một lúc rồi trả lại cô: "Xì, trả em, anh đây cũng không nghèo tới nỗi phải cướp điện thoại của em."
Lê Hân Dư nhìn anh một cách kỳ lạ, nhận lấy điện thoại, phát hiện Hướng Lập Hiên vừa vào phần nhắc nhở, rồi thêm một địa chỉ nào đó. "Đây là địa chỉ nó thường hay ở, so với việc chờ ở đây không bằng buổi tối em đợi ở trước cửa nhà nó. Lăng Diệu phần lớn thời gian đều ở trong căn nhà đó." Một cái là địa chỉ nhà họ Lăng tương đối xa, một cái là mỗi khi uống say hay về muộn, bà Lăng nhìn thấy cũng không thoải mái gì.
Trên phương diện nào đó mà nói Lăng Diệu cũng là một người con hiếu thảo, còn biết tránh để bà Lăng không nhìn thấy những chuyện không sạch sẽ anh làm bên ngoài.
Địa chỉ nhìn thì cũng không có vấn đề gì, chỉ có điều tại sao Hướng Lập
Hiên lại chủ động nói cho cô biết? “Anh tốt như vậy ư?" Cô không tin tưởng Hướng Lập Hiên cho lắm, anh và Lăng Diệu cùng một giuộc, bạn của Lăng Diệu không thể vô duyên vô cớ đi giúp cô.
Khả năng đen tối lại càng lớn.
Nhìn thấy ánh mắt cảnh giác của cô, Hướng Lập Hiên cười lại càng lớn hơn: “Anh đây gần đây tôn thờ Phật giáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253324/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.