**********
"Tính khí tốt? Đáng thương? Cậu đang ngầm ám chỉ mình bắt nạt cô ta." Lăng Diệu cười nhạt, hai chữ này không hề hợp với Lê Hân Dư chút nào.
Hướng Lập Hiên cảm thấy Lê Hân Dư rất thú vị, không giống như Lăng Diệu nói cô là người có tâm kế thâm độc gì.
Nếu như tâm kế thâm độc thì trong thang máy đã dính lấy anh, làm gì có chuyện bị dọa cho hắt xì.
Thấy Lăng Diệu nói cô như vậy, anh không chịu được biện hộ vài câu giúp cô: “Lê Hân Dư không đáng thương? Cậu tính xem, trong bữa tiệc bị Y Nghề ức hiếp là Lê Hân Dư đúng không? Cậu không bảo vệ cô ấy thì thôi, còn bỏ rơi cô ấy một mình trên đường gió lạnh. Cậu cũng không nghĩ xem, lúc ấy cả người cô ta đều ướt sũng. Hôm nay đến tìm cậu, vừa nhìn thấy cậu và Y Nghệ, cô ấy còn khách sáo. Tính cách như vậy còn không tốt nữa u?" "Chỉ gặp một lần đã nói thay cho cô ta rồi?" Ánh mắt Lăng Diệu trầm xuống, Lê Hân Dư quả lợi hại, đến người tính cách cà lơ phất phơ như
Hướng Lập Hiên cũng bị cô thu phục. Hướng Lập Hiên nghiêm túc mở miệng: “Lăng Diệu, cậu không thấy mình có hiểu lầm với Lê Hân Dư ư?"
Lăng Diệu vừa nhấc bút máy lên, lại đặt xuống: “Có hiểu lầm là cậu Hướng Lập Hiên. Người phụ nữ có thể hạ thuốc với mình để sắp đặt cuộc hôn nhân này không đơn thuần như cậu nghĩ đâu." "Nói như vậy cũng không sai." Người phụ nữ có thể hạ thuốc đàn ông, tính cách này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253322/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.