**********
Cùng mẹ chồng Hách Ánh ăn xong bữa trưa, Lê Hân Dư liền thay một bộ đồ khác vội vã tới công ty Lăng thị.
Nhưng vừa đến còn chưa kịp nói mục đích thì cô đã bị từ chối phải đứng ngoài cửa. Cô gái quầy lễ tân với lớp trang điểm tinh tế, nụ cười miễn cưỡng, ánh mắt lộ rõ sự khinh thường: "Chủ tịch không gặp khách, có hẹn trước mới được gặp, không có hẹn trước cô chỉ còn cách đứng ở ngoài cửa đợi."
Đường đường là phu nhân Lăng thị lại phải chịu sự lạnh nhạt như vậy, đến nhân viên cấp thấp trong công ty còn không coi trọng cô.
"Nếu như cô có chuyện cần tìm chủ tịch Lăng, có thể trực tiếp gọi điện thoại liên hệ với ngài ấy, đợi thông báo của cấp trên chúng tôi sẽ mời cô vào." Lễ tân thăm dò nói.
Lê Hân Dư xoa trán, nếu như có thể liên lạc được thì cô cũng không đến nỗi phải đến công ty tìm.
Ở vị trí lễ tân này, cô gái đã nhìn thấy rất nhiều người qua lại, thoắt cái đã hiểu hết mọi chuyện, thầm cười nhạo trong lòng. Bà Lăng này ngồi trên bệ xí mà không ị, có điều cô ta cũng đã xác nhận được lời đồn rằng, chủ tịch Lăng quả thực rất căm ghét Lê Hân Dư.
Cô gái lễ tân bỗng hách dịch đứng lên, cười một cách lạnh lùng rồi không nói một lời nào.
Không thể vượt qua được các cửa an ninh, cô chỉ còn cách ngồi ngoài cửa Lăng thị ôm cây đợi thỏ. Nhưng cách này hiệu quả không cao, xác suất quá thấp để có thể gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253319/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.