Trong lúc mông lung, Hứa Đồng cảm thấy như có người đang kéo. Cô mở mắt ra, nhìn thấy Cố Thần đang dùng chăn cuốn lấy mình.
“Máy bay đến nơi rồi sao?” Cô mơ hồ hỏi.
“Ân” Hắn gật đầu, động tác lưu loát đem cô cuộn lại “Chúng ta trở về”
Hắn ôm cô ra khỏi khách sạn. Có xe đưa họ đến sân bay. Xuống xe, cách thậtxa cô đã nghe được âm thanh roạt roạt. Ngẩng đầu vừa thấy, cách đó không xa là trực thăng, cánh quạt trên đính đã quay vù vù.
Có người từ trên đi xuống, đi về phía bọn họ. Người nọ đến gần, đó là môt ngườitrung niên quần áo chỉnh tề. Thoạt nhìn biểu tình lạnh lùng thản nhiênnhưng lại không làm người ta có cảm giác áp bách khó chịu. Ông ta đi đến gần, Cố Thần gọi ông ta một tiếng lão Lương, cúi đầu nói với Hứa Đồng:“Đây là quản gia của nhà họ Cố!”
Hứa Đồng âm thầm nhấp lưỡi.
Đã là thời đại nào rồi lại còn có quản gia.
Lão Lương nhìn Cố Thần đanh giọng nói: “Lão gia đang từ Mĩ trở về gấp.”
Hứa Đồng nhìn thấy Cố Thần nhíu mi, “Ông ấy trở về làm gì? Bảo ông ấy ởnước ngoài tĩnh dưỡng cho tốt, đợi khỏe hơn rồi trở về. Nếu hiện tại ông ấy trở về thì nói tôi đem Cố thị trả lại cho ông ấy, còn mình đi Mĩ gây lập nghiệp.”
Từ trong giọng nói của hắn Hứa Đồng cảm nhận được,ngoài lí do vì sức khỏe của ba mình dường như còn có gì khác khiến chohắn không muốn ông ấy về nước.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856661/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.