Ánh mắt Hứa Đồng nhìn theo ngón tay Cố Thần, hình như nhìn thấy trên mubàn tay hắn một mảng lớn màu đỏ sẫm, giống như bị bỏng, nhìn thấy ghêngười. Cô không khỏi sửng sốt một chút, mới mỉm cười trả lời Cố Thần:“Chỉ sợ Cố tổng ốc còn không mang nổi mình ốc!”, dừng lại, thanh âm cóchút chậm, khẽ hỏi một câu, “Cố tổng thân thể thế nào? Có khỏe haykhông?”
Ý cô muốn nói, là một phương diện khác, Cố Thần lại cúiđầu nhìn mu bàn tay mình, híp mắt trầm thấp nói: “Này sao? Yên tâm,không có trở ngại gì. Tôi rất khỏe, có đủ tinh lực cùng thể lực làm việc tôi muốn làm!”
Tiết Kính Phong cùng Lệ Tát bên cạnh đã chấm dứtđấu võ mồm, hắn quay đầu hỏi Hứa Đồng, “Đang nói chuyện gì vậy?” Giốngnhư cảm nhận được hai người bọn họ không bình thường, chỉ sợ hãi cô bịngười đàn ông tuấn tú đối diện mê hoặc vội vàng cân não, muốn tìm biệnpháp dẫn Hứa Đồng rời đi, “Tiểu Đồng, bên kia có bàn bi-a, anh dạy emchơi bi-a nhé!”
Hứa Đồng đồng ý. Cùng Cố Thần tạm biệt, Tiết Kính Phong mang cô đi đến bên bàn bi-a
●︶3︶●
Lệ Tát nhìn Tiết Kính Phong bên kia cầm tay Hứa Đồng dạy cô đánh bi-a, hai người thân mật cùng một chỗ, khóe miệng không được tự nhiên co rúm lại.
Cô gái kia thật ngu ngốc, tay phải một chút lực cũng không có, cho dù cóngười giúp đỡ cô ta đem gậy đẩy về phía trước, đánh vào bóng vẫn vô ích, quả bóng chậm chạp lăn về phía trước, quả thực giống như một lão giàcao tuổi, lảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856634/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.