Hứa Đồng bị xuyên qua làm cho hồn tan phách tán, trước mắt một mảngsương mù, thần chí hỗn độn, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, môi hơi hé nhưhờn dỗi, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ. Cô ở trong vòngtay hắn, không còn chút sức lực. Cố Thần vẫn chưa thỏa mãn, hắn ôm HứaĐồng lại cẩn thận đặt lên giường. Trong lúc đó vẫn chôn sâu, không thảcô dù chỉ một chút.
Hắn phủ trên người cô, khẽ vén mấy sợi tóchỗn loạn vương trên trán, môi dọc từ trên theo chóp mũi hôn xuống, cuốicùng dừng ở đôi môi hồng nhuận của cô, mãnh liệt chà xát.
Côkhông cam lòng ở thế bị động, đôi mắt đã muốn nhắm lại hơi hơi mở ra,yêu kiều nhìn, hai tay chạm vào ngực hắn, vuốt ve, cùng lúc đó thân mình khẽ rướn lên đón hắn, nhất chết giữ chặt thân dưới.
Hắn khôngchịu nổi, lập tức nhíu mày hét lên một tiếng. Hắn nhìn cô, ánh mắt áimuội, “Yêu tinh! Còn có sức làm mấy chuyện xấu này sao? Xem ra anh làmcòn chưa đủ!” Hắn nâng người một chút, dùng tay khẽ mang eo cô lên, độtnhiên hung hăng tiến về phía trước, mỗi lần vừa mạnh mẽ lại dứt khoát,kịch liệt va chạm, đến khi cô liên tiếp phát ra tiếng rên rỉ.
Một lúc sau, hắn mồ hôi đầm đìa, đạt đến cực hạn, bối rối muốn từ trong cơthể của cô đi ra, chỉ sợ chậm một giây không thể tự chủ sẽ mau chóng đầu hàng. Cô lại bỗng nhiên dùng hai chân gắt gao cuốn chặt lấy thắt lưnghắn, không cho hắn rời đi. Hắn vội vàng kêu: “Dao Dao! Mau buông ra! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856630/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.