Có thể đúng lúc dứt ra, sớm hồi tâm, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
------------------------------
Hứa Đồng đi đến, phục vụ giúp cô đẩy cửa ra.
Khi sắp bước ra ngoài, lại đột nhiên dừng lại.
Quay đầu, cô tươi cười hỏi nhân viên phục vụ, “Có thể không phiền toái anh giúp tôi một việc?”
●︶3︶●
Trong tay cầm khoai lang nóng, Hứa Đồng nhìn nhân viên phục vụ liên tục nói cảm ơn.
Đi ra ngoài, chỉ cảm thấy chân tay mềm nhũn, là số chết ở căn huyền, lúckhông có người nhìn đến, rốt cuộc “phanh” một tiếng thở ra.
Toànbộ buổi tối, từ khiếp sợ đến khó khăn, từ thất vọng đến toàn tâm ứngchiến, cho đến thời khắc cuối cùng, ra vẻ một bộ thần thái sảng khoáihoàn mĩ đến lối ra, chống đỡ này đã làm cô hết tất cả năng lượng, khôngcó gì ngoài củ khoai cô ăn trước khi tới.
Một củ khoai, nhưng lại có thể cho cô kiên trì đến tận bây giờ.
Thực sự mệt mỏi, Hứa Đồng không muốn đi nhiều, ở một góc nhỏ, cô tìm đượcmột bậc thang ngồi, từ trong túi lấy ra di động, gọi điện thoại choĐường Tráng.
“Tráng tử, anh hiện tại có bận hay không? Nếu không, đến trung tâm xx đường xx, quận xx đón em về nhà được không?
Đường Tráng giật mình mang theo thanh âm tức giận, từ microphone truyền tới.“trung tâm xx?! Hứa Đồng, em nói rõ ràng cho anh, em làm sao ở nơi đó!Em có biết hay không, nơi đó toàn những dạng phụ nữ thế nào! Em a! Anhnói em ăn không lo ăn mặc không lo mặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-em-danh-rang-xong-nhe/2856598/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.