Cả hai người nắm tay Dương cùng kéo về hai phía. Nắm tay kéo chặt tới mức tay Dương đã đỏ hết lên, mà cả hai vẫn không chịu buông.
"Anh thôi đi, chúng ta đã không có quan hệ gì với nhau nữa rồi " Dương hất tay Nhật Nam ra. Mặc dù cánh tay cậu thật sự nhớ hơi ấm của nó. Muốn nắm bàn tay của anh. Nhưng nghĩ tới những ngày anh xa lánh cậu, anh coi thường cậu. Nhớ tới ngày cậu xảy ra tai nạn khi thấy anh và cô ta bên nhau. Mà trái tim cậu lại một lần nữa nhói đau. Cậu không thể quên được giây phút đó. Cũng không thể quên những câu mà bạn của Yona đã nói
"Anh dù biết cậu bị tai nạn. Nhưng vẫn không hề tới thăm cậu"
Nhật Nam sững sờ một lúc lâu, anh chợt nhận ra. Người đứng trước mặt anh, đó không phải là Bạch Dương mà anh từng mong nhớ nữa. Em đã biến thành một người khác giọng nói cũng lạnh lùng hơn trước. Trước đây mỗi lần em gọi anh đều là những giọng nói dịu dàng, đầy nũng nịu. Vậy mà bây giờ từng câu, từng chữ em nói lại lạnh lùng đầy sát thương đến thế. Vì sao em trở nên như bây giờ.
Bạch Dương quay lại nhìn Thịnh
"Anh cũng bỏ tay em ra đi, tay em đau rồi đấy" Thịnh cũng bỏ tay em ra.
Vì sao nói với anh ta, em lại bình thường đến thế. Còn với anh thì...
Nhật Nam bước tới gần bé
"Em nói những lời đó là sao. Tại sao em lại trở nên lạnh lùng như thế. Em có biết thời gian qua anh vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/1721238/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.