Bạch Dương từng bị bạn thân hãm haị. Té gãy chân, gãy xương cột sống. Nằm liệt giường suốt một tháng ròng rã.
Ngày nào cậu cũng chỉ muốn mình chết đi cho xong, một ngừơi tàn tật như cậu sống để làm gì. Không ai cần cậu cả, mẹ cậu ham tiền cứ lo làm ăn ở nước ngoài. Ba mặc dù thương cậu nhưng lúc nào cũng bận bịu công việc.
Họ chỉ thuê ý tá dịch vụ chăm sóc cậu hằng ngày. Ngoài ra không có người thân nào bên cậu cả.
Ngày đó, cậu có ý định tự sát bằng dao gọt trái cây.
Nhật Nam thường hay tới bệnh viện chăm bà của anh ấy nên gặp cậu. Lần đó may mà anh chạy vào kịp lúc. Giật con dao trên tay cậu, nếu không chắc là..
"Sao lần nào anh đi ngang qua đều thấy em ngồi khóc. Rồi muốn tự sát hết vậy?"
Dương vừa nói vừa khóc "Anh cản em làm gì, anh hãy để em chết đi. Em không muốn sống nữa. Trên đời này đâu ai cần một đứa bệnh tật nằm liệt như em đâu."
"Dao em lại bi quan như thế, một chàng trai đáng yệ nhue em thì ai mà không thương"
"Anh không hiểu đâu"
"Nếu không ai cần em, thì anh cần, anh hứa từ giờ anh sẽ là thần hộ mệnh của em ,bảo vệ em, chăm sóc em đựoc không? Ngoan nghe lời anh, đừng tự làm đau mình nữa,em không thương xót cho em à?" Nam xoa đầu Dương và nói
Từ trước tới giờ chưa có ai nói với cậu những lời như thế. Chưa có ai ân cần với cậu, chưa có ai xoa đầu cậu. Cậu như vừa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-anh-theo-duoi-em/164567/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.