"Nghịch Thiên nhất thương!" Theo tiếng thét lớn của Hồng Quân, Tàn Tuyết thần thương phóng ra một đạo quầng sáng huyền ảo, một nguồn năng lượng do huyền hoàng khí cấu thành, xen lẫn với năng lượng màu xám hướng Lưu Quang bay ào tới.
Lưu Quang nhất thời biến sắc mặt. Năng lượng từ Nghịch Thiên nhất thương của Hồng Quân tung ra đã hoàn toàn bất chấp coi thường không gian pháp tắc cùng thời gian pháp tắc, cho dù không gian đã hoàn toàn bị nghiền nát tan tành, đối với đạo năng lượng đều không có tác dụng ngăn cản lại được chút nào.
Thiên đạo, bất luận ở Hồng Mông không gian, hay là ở Vô Danh không gian, đều quả thật tồn tại thực sự, người bình thường thật ra cũng không cần biết tới thiên đạo là gì, nhưng người tu chân không giống vậy, bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại của thiên đạo, mặc dù hư vô mờ mịt. nhưng không có bất kỳ kẻ nào hoài nghi sự tồn tại của nó, thiên đạo, kỳ thật nói đến, chính là pháp tắc thiên đạo, là thứ bao trùm khắp cả không gian, thời gian pháp tắc.
Nghịch Thiên nhất thương của Hồng Quân trên thực tế đó là căn cứ vào sự lĩnh ngộ với thiên đạo mà ra, cái gọi là đạo lý đúng đắn ấy rất đơn giản, đơn giản một chiêu, đem lực công kích phát huy đến mức tận cùng, kiếm cũng được, thương cũng vậy, đổi thành bất kỳ vũ khí nào khác cũng đều giống nhau.
"Được, ta sẽ tiếp ngươi một chiêu, để ngươi biết được sự chênh lệch giữa Thần Vương và Thiên tôn." Lưu Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-tinh-than-bien/1429118/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.