Hoắc Quân Nhàn chỉ lấy một quả, phần còn lại Cổ Tư Ngọc tự ăn. Nàng rửa sạch, lau sơ rồi cắn. 
Táo hôm nay ngọt lạ thường. Nàng vừa ăn vừa đứng ngoài băng công nhìn lên. Tầng trên không có đèn, khá tối nên cũng không biết Hoắc Quân Nhàn đang làm gì. 
Đêm hè đầy sao, ánh trăng lưỡi liềm chiếu một vầng sáng trắng, ve sầu vẫn chưa nghỉ ngơi, ríu rít, ồn ào, lá cây thưa thớt khẽ động, một cơn gió đi qua xoa dịu cái nóng xung quanh. 
Cổ Tư Ngọc vừa bước vào nhà thì thấy trên lầu sáng đèn. ánh sáng lờ mờ, nàng cẩn thận đánh giá và nhận ra đó có lẽ là vị trí của phòng tắm. Cổ Tư Ngọc ăn nốt miếng còn lại rồi quay lại phòng, nàng cũng muốn đi tắm. 
Một tuần sau, Hoắc Quân Nhàn vẫn dẫn chó đi dạo, người hàng xóm vẫn không đến. Lúc đầu, Hoắc Quân nhàn khóc nhưng sau đó cũng không khóc nữa. Mỗi lần ngồi ở chỗ kia vuốt ve chó, tiểu Teddy trông rất chán nản, cô dỗ dành chó con, Teddy lại rầu rĩ sủa to hai tiếng. 
Teddy không có đầu óc như con người, mỗi lần ra ngoài đều rất hưng phấn, nhanh chân chạy về phía trước, nhưng chạy đến đó liền rầu rĩ, chán nản. 
Kỳ thật, đến chó còn biết không vui nhưng Hoắc Quân Nhàn không biết sao. Sao vẫn còn ở lì ở đó thế, cô sẽ không ngốc giống như chó con đi? 
Hoắc Quân Nhàn tận tuỵ như vậy sao? 
Những người nhìn vẻ bề ngoài thoạt lạnh lùng thực sự là người rất tận tâm và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-qua-cua-viec-treu-choc-my-nhan-dien/3423158/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.