Ánh mặt trời chiếu ánh nắng chan hòa, khí hậu hợp lòng người, hoa tươi nở rộ, gió thổi nhẹ.
Sáng sớm Khương Mân Cẩn đã bị Khương Lộ Dao kéo đầu dậy, dựa theo thói quen thường ngày.
Sau khi say rượu không ngủ đến giữa trưa sẽ không dậy, đương nhiên tình trạng này diễn ra thường xuyên, dù hắn không say rượu, vẫn sẽ ngủ đến trưa!
- Tiểu muội...... Ta buồn ngủ mà.
Thấy Khương Mân Cẩn uể oải, sức lực không có, Khương Lộ Dao đuổi hết hạ nhân hầu hạ nhị thiếu gia ra ngoài.
Nàng kéo Khương Mân Cẩn chạy tới giếng nước trong viện, đã sớm chuẩn bị nước giếng "mát lạnh".
Dội từ đầu đến chân của Khương Mân Cẩn, rồi ném thùng nước xuống, cười tủm tỉm hỏi:
- Còn buồn ngủ sao?
Khương Mân Cẩn rùng mình một cái, y phục ướt nhẹp dính sát vào thân thể, hiện ra khối cơ bụng, tóc nhỏ nước lạnh, run run nói:
- Muội muốn làm cái gì vậy.
- Người tới, hầu hạ nhị thiếu gia rửa mặt chải đầu.
- Nhị thiếu gia, mời đi theo nô tỳ.
Ở nhị phòng, lời Khương Lộ Dao nói chính là "thánh chỉ", trên dưới nhị phòng không ai dám làm trái chỉ thị của Khương Lộ Dao.
Khương Mân Cẩn bị một thùng nước lạnh tưới mát tinh thần, xoa khuôn mặt:
- Cũng may là muội, nếu đổi lại là người khác ta đã sớm....
- Nếu là người khác, muội mới không phí nhiều tâm tư như vậy đâu.
Khương Lộ Dao đẩy Khương Mân Cẩn, thúc giục nói:
- Chuyện hôm nay liên quan đến tiền đồ của ca, ca nhất định phải biểu hiện thật tốt, vị kia chính là cao nhân mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/179218/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.