Khương Lộ Dao đột nhiên cảm thấy hạnh phúc ngập tràn, lúc này Tiêu Chước Hoa văn nhã đoan trang chính là phúc tinh của nàng.
Có câu lễ nhiều người không trách, nàng vội vàng đứng dậy, trịnh trọng bái tạ:
- Đa tạ đại ân của biểu tỷ.
- Khương biểu muội làm gì đến mức này?
Tiêu Chước Hoa bị sự nhiệt tình của Khương Lộ Dao dọa không nhẹ, sau đó lại bị nàng cảm tạ mà hoảng sợ.
Nhất là lúc thấy hai mắt Khương Lộ Dao đẫm lệ mê mang cảm kích nhìn nàng, nàng tự hỏi mình không có làm cái gì đi.
Khương Lộ Dao xoa xoa đôi mắt, Tiêu Chước Hoa có huynh trưởng biết cầu tiến sao biết được nổi chua xót của mình, nàng vì ca ca văn không thành võ không xong mà rầu thúi ruột.
- Tiêu biểu tỷ sau này có chuyện gì cần ta hổ trợ, cứ việc mở miệng.
Khương Lộ Dao hào khí cam đoan.
- ...Được.
Tiêu Chước Hoa cười đáp ứng.
Sau khi ước định ngày đến bái phỏng Tiêu Chước Hoa, Khương Lộ Dao luôn tỏ vẻ cảm tạ.
Trong lòng nghĩ ngày mai nhất định phải kéo Khương Mân cẩn đi chung, không chừng Khương Mân cẩn bị Tiêu biểu ca ảnh hưởng có thể có chút tiến bộ.
Nếu có thể được Tiêu biểu ca dạy dỗ, dìu dắt, Khương Mân cẩn đột nhiên thông minh.
Thì mỗi ngày Khương Lộ Dao sẽ cắm cho Tiêu biểu ca một nén nhang.
- Nhị tỷ tỷ, tổ mẫu gọi ngươi.
Khương Lộ Kỳ đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài đình hóng gió, ánh mắt nàng sáng ngời mang theo đề phòng cùng phẫn nộ.
Tuy nàng đã tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/179215/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.