Lão phu nhân ghét bỏ xua tay nói với nhị lão gia: 
- Thôi, thôi, chuyện của ngươi, ta quản không được, tùy ngươi nháo đi, hôm nay ta chỉ nói một câu, ngươi ở bên ngoài như thế nào ta cũng mặc kệ, nhưng nếu ngươi dám trêu chọc người không nên dây vào, thì đừng trách ta thỉnh gia pháp giáo huấn ngươi! 
- Nhi tử chưa bao giờ gây chuyện. 
vẻ mặt Nhị gia bầm tím lộ ra ủy khuất: 
- Dưỡng trùng quá tốt, bị người ghen ghét mà. 
- Tổ mẫu, xin bớt giận. 
Khương Lộ Dao vội vàng vuốt lưng giúp lão phu nhân thuận khí, trấn an lão phu nhân: 
- Phụ thân không có thừa bạc để ăn chơi đàng điếm... 
Lão phu nhân nhìn nàng chăm chú, Khương Lộ Dao chậm rãi cúi đầu, da mặt nàng mỏng, không so được phụ huynh da mặt dày, lão phu nhân thở dài nói: 
- Bỏ đi, các ngươi trở về đi. 
- Dạ. 
Toàn gia nhị phòng hành lễ xong liền rời đi. 
Lão phu nhân cũng không còn hứng thú nói chuyện, mặc kệ Khương Lộ Châu lấy lòng như thế nào, thì thần sắc của lão phu nhân vẫn hiện vẻ chán ghét. 
Mấy vị phu nhân phòng khác trấn an cũng không có tác dụng, ai cũng nhìn ra nhị phòng hoàn toàn xong rồi! 
Sau đó lão phu nhân đuổi các nàng rời đi. 
- Chủ tử, người đây là? 
- Ta đánh giá thấp lão nhị rồi. 
Khóe miệng lão phu nhân nhếch lên: 
- Hắn có thể từ Triệu vương phủ mà an toàn trở về, là có phúc khí. 
- Người nói nhị gia? 
- Ngươi còn hồ đò hơn ta, hiện giờ là cái dạng tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/179211/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.