Lúc nổi lửa, Yến Thân vương nhìn hoàng đế bỏ lại hắn, một mình chạy trốn, hắn căng căng thân thể, lao lực khí lực cũng không thể đứng dậy nổi.
Tùy tùng của hắn bị hắn phái đi bảo vệ Tần vương thế tử phi, người lưu tại bên cạnh, cũng bị những người chạy loạn phân ra tứ tán.
Yến Thân vương nghe thái tử cười điên cuồng, hắn nhắm mắt chờ chết, không ngờ hai huynh đệ bọn họ sẽ cùng đi Diêm Vương Điện.
Cũng tốt, cũng tốt, tới âm phủ, bọn họ có thể tính rõ ràng ai thua thiệt ai…
- Yến Thân vương?
- Ngươi…
Lúc Yến Thân Vương nhắm mắt chờ chết, cánh tay bị một người giữ chặt.
- Ngươi lên đi, ta cõng ngươi.
Nương ánh lửa, Yến Thân vương nhìn rõ ràng người tới:
- Ngươi là Khương…
- Là đại cữu ca của Thế tử gia, Khương Mân Cẩn.
Từ lúc thái tử phát động cung biến, Khương Mân Cẩn vẫn luôn trầm mặc, hắn ghi khắc lời Dao Dao nói.
"Ca có thể làm chuyện gì? Giữ được tánh mạng mới quan trọng."
Trước khi tiến cung, Dao Dao cùng Chước Hoa đều nói, lần này vào cung nguy hiểm vạn phần, nhất định phải cẩn thận.
Hắn tin tưởng Chước Hoa sẽ bảo hộ được bản thân, Khương Mân Cẩn biết hắn có thể làm gì, chỉ cần không thêm phiền, không cần cường ngạnh ra mặt.
Bởi vậy ở trong cung biến, Khương Mân Cẩn lẫn mình vào đám người, không phải thái tử không muốn bắt hắn để trút giận.
Nhưng thái tử tìm một vòng, cũng không thấy Khương Mân Cẩn, người thái tử thù hận có rất nhiều, Khương Mân Cẩn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566193/chuong-122-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.