Dương môn thái quân tức giận nói:
- Ngươi dựa vào cái gì?
Nàng thủ tiết nhiều năm như vậy, hắn nói không cần nàng là không cần?
Không đúng, ánh mắt Dương môn thái quân giống như có thể ăn thịt người, dù người này hành sự rất giống Dương Soái, hắn cũng không phải Dương Soái, hắn là cẩu tặc vô sỉ Khương Thừa Nghĩa.
- Khốn kiếp! Ngươi chỉ là vai hề nhảy nhót mà thôi.
- Ta biết ngươi không tin, không tin ta có thể nương nhờ thân thể của Khương Thừa Nghĩa để tái hiện dương gian.
Ánh mắt Khương nhị gia hiện rõ thất vọng, tiếc nuối:
- Ngươi không tin, chỉ vì ngươi không thèm để ý tới ta.
- Ngươi…
Dương môn thái quân tức nghẹn, chưa thấy người nào vô sĩ như Khương nhị gia.
Nàng vì Dương Soái thủ tiết, lo liệu Dương gia, bảo hộ Dương Gia Bảo, còn không phải muốn cho Dương gia có người kế tục?
Khương nhị gia nói:
- Nói đúng lòng ngươi rồi đúng không, vốn dĩ lời này không định nói ra, muốn giúp ngươi lưu lại chút thể diện trước mặt các nhi tức, nể tình ngươi thủ tiết nhiều năm như vậy, ta cũng không muốn trách móc nặng nề ngươi. Ở trước mặt ta, ngươi còn nhục mạ Khương Thừa Nghĩa, ngươi còn dám nói ngươi hiểu ta?
- Hay là ngươi không biết, ta xem Khương Thừa Nghĩa như chất tử, ngươi mắng hắn là cẩu tặc, ngươi cũng mắng ta là cẩu tặc bá phụ? Huống chi Khương Thừa Nghĩa trợ giúp ta tái hiện dương gian, ta cảm kích hắn còn không kịp. Nếu ngươi một lòng nghĩ tới ta, như thế nào lại luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566146/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.