- Dao Dao, ngủ rồi à, không bồi ta sao.
Triệu Đạc Trạch cắn vành tai của ái thê, thân thể kề sát Khương Lộ Dao, đáng thương nói:
- Ta thật vất vả mới trở về sớm một chút, nàng chỉ lo ngủ không để ý tới ta.
- Thực phiền.
Khương Lộ Dao né tránh Triệu Đạc Trạch đang quấy rầy, sờ đầu hắn:
- Ngoan, để ta ngủ.
Triệu Đạc Trạch giống như lão hổ bị trấn an, cọ cọ vào lòng bàn tay của Khương Lộ Dao, cẩn thận nhìn ái thê, đôi mắt lo lắng:
- Dao Dao tìm thái y chưa? Có thể nàng...
- Không đâu, ta khi nào tới ngươi còn không biết?
- Nhưng cũng nên tìm thái y.
Trong lòng Triệu Đạc Trạch vui sướng vơi hơn phân nửa, lo lắng nói:
- Có phải nàng bị bệnh?
- Ngươi mới bị bệnh.
Khương Lộ Dao dùng tay che kín miệng Triệu Đạc Trạch:
- Câm miệng, ngủ.
Triệu Đạc Trạch ảo não:
- Được rồi, ngủ, đi ngủ.
Ôm ái thê, Triệu Đạc Trạch lại nghĩ, ngày mai nhất định phải tìm thái y đến xem, Dao Dao cứ buồn ngủ như vậy đối với thân thể thật sự không tốt.
Cả ngày bôn ba, Triệu Đạc Trạch không cảm thấy buồn ngủ, ở Giang Nam truyền đến tin tức, nước sông đã dâng cao, nha môn đường sông cũng đã sai người mật thám với hoàng thượng...
Triệu Đạc Trạch có tâm tư muốn tự mình đi đến ven bờ sông Hoài một chuyến, chỉ là không biết hoàng thượng có thể tin tưởng hắn hay không.
Nếu hoàng thượng phái hắn rời kinh, một khi chuyện thạch tài( vật liệu đá) bị lộ, Khương Lộ Dao sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566133/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.