Một lát sau, ba nhi tử của Tần vương phi chỉnh tề nề nếp xếp thành một hàng, quỳ gối trước mặt hoàng hậu nương nương:
- Bái kiến hoàng hậu nương nương.
Nhi tử của Tần vương phi lớn nhất là mười bảy tuổi, nhỏ nhất là mười ba tuổi, bọn họ mặt mày tuấn lãng, răng trắng môi hồng, mắt như sao sáng, dáng người mạnh mẽ, điều khiến hoàng hậu bất bình chính là bọn họ dào dạt hơi thở khỏe mạnh.
Bọn họ đều rất khỏe mạnh.
So với thái tử còn khí phách hăng hái hơn nhiều.
Thái Tử bị bệnh tình tra tấn, thân thể khô gầy, tinh thần uể oải, không hề có nhuệ khí mũi nhọn của thanh thiếu niên.
Hoàng hậu nhìn bọn họ, thiếu chút nữa đã cắn nát khăn trong tay.
- Đứng lên, mau đứng lên.
Hoàng hậu mỉm cười, khen:
- Bọn họ càng ngày càng giống Tần vương, trổ mã thực tốt, cũng rất giống ngươi.
- Hoàng hậu nương nương quá khen.
Tần vương phi khiêm tốn, thuận tiện liếc nhìn mấy vị nhi tử một cái.
Tam tử ngầm hiểu, tâm tình có chút khẩn trương.
Hoàng hậu ban thưởng ngồi, rồi cười nói:
- Hôm nay bổn cung cần phải khảo giáo các ngươi, vừa vặn trước đó vài ngày, ở Giang Nam tiến cống một rổ anh đào, hôm nay lấy anh đào làm đề mục, các ngươi vừa nhấm nháp anh đào, vừa làm hai câu thơ từ. Gần đây tâm tình của bổn cung không được tốt, nếu các ngươi làm ra thơ hay ta sẽ trọng thưởng.
- Chúng thần tuân chỉ.
Tam tử đồng thanh đáp lời.
Cung nữ cầm khay tiến vào, trên khay là ba đĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566131/chuong-91-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.