Triệu Đạc Dật ở vương phủ đọc sách, còn Triệu Đạc Trạch cả ngày đi sớm về trễ thao luyện Thần Cơ Doanh.
Hai người ít gặp nhau, chỉ là, mỗi lần nhìn thấy, Triệu Đạc Trạch nhìn thấy ánh mắt của Triệu Đạc Dật hiện đầy hâm mộ.
- Dao Dao, ta nhìn hắn như vậy, trong lòng không thoải mái.
- Ngươi muốn làm như vậy?
- Ừ, ta cũng không hận hắn nữa.
Triệu Đạc Trạch không biết nên làm như thế nào để giúp hắn, muốn hoàng thượng một lần nữa trọng dụng Triệu Đạc Dật, không chừng sẽ liên lụy tới Triệu Đạc Trạch.
Hắn thật vất vả mới đánh hạ được cục diện tốt nhất, cũng không thể vì nhất thời mềm lòng mà phá hủy.
- Hắn muốn được trọng dụng, không phải tài học của hắn có xuất sắc hay không, cũng không phải hắn biết nắm bắt cơ hội hay không, mà phải xem ý tứ của người ngồi trên hoàng vị kia.
Khương Lộ Dao đưa tay lau mồ hôi tro bụi trên mặt Triệu Đạc Trạch, ánh mắt chứa đựng đau lòng.
Lúc đầu Triệu Đạc Trạch từ không hiểu cách luyện binh, đến bây giờ đã chỉ huy thích đáng, Triệu Đạc Trạch ăn không ít khổ, cả người vừa hắc lại lại gầy.
Nhưng thân thể rắn chắc hữu lực hơn rất nhiều, trong lời nói việc làm ẩn lộ ra một chút khí phách tướng quân.
Khương Lộ Dao sờ khuôn mặt của Triệu Đạc Trạch, thuận tay nhéo nhéo:
- Kiếp này hoàng thượng sẽ không tha thứ cho Dương Soái, hắn là người hoàng thượng hận nhất, không gì sánh nổi.
Triệu Đạc Trạch nên cảm thấy may mắn, vì hắn lớn lên giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566115/chuong-83-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.