Khương Mân Cẩn còn đang bất mãn nghe tiếng muội muội lập tức núp sau lưng nhị phu nhân.
Huynh trưởng đã không có địa vị thì cứ không có địa vị đi, A di đà phật, ngàn vạn lần đừng để cho tiểu muội phát hiện mình bị thương.
- Ca ca, Ca trốn cái gì?
- Không có gì, không có gì.
Sao Khương Lộ Dao có thể bị Khương Mân Cẩn lừa? Tiến lên kéo hắn từ sau lưng nhị phu nhân ra ngoài, thấy mặt hắn đầy vết thương, nhíu chặt mày:
- Ca lại đánh nhau? Sao bị thương nặng như vậy?
Khương Mân Cẩn kéo Khương Lộ Dao chạy ra ngoài vừa chạy vừa nói:
- Nương, nhi tử cần tiểu muội giúp soạn sách, người nghỉ ngơi cho khỏe đi.
Chạy đến gốc cây đại thụ trong viện, Khương Mân Cẩn mới buông lỏng cánh tay của Khương Lộ Dao, nhỏ giọng nói:
- Hôm nay ta gặp Tiêu biểu muội.
- Ừ? Tiếp tục nói.
Khương Lộ Dao nhíu mày càng chặt:
- Ca vì nàng mà bị thương? Ai đánh ca?
Dám đả thương Khương Mân Cẩn, Khương Lộ Dao nhất định là phải nhớ trong lòng, lúc này có thể báo thù là tốt nhất, dù không thể báo thù, nàng cũng muốn làm người đó phải lỗ nặng.
- Là biểu đệ của thái tử điện hạ, quý tử của Trường Thế hầu ngăn chặn Tiêu biểu muội, miệng đầy ô ngôn uế ngữ, ta kích động, liền đánh hắn, nhưng hắn mang theo thị vệ có thân thủ không tồi, ta...Đánh không lại.
- Thái tử điện hạ?
Trong lòng Khương Lộ Dao lộp bộp một chút, sao lại dính dáng đến thái tử?
- Là thái tử điện hạ, hay là biểu đệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-kieu-nu/1566013/chuong-35-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.