Thu lão gia cùng hai người khác cũng tỉnh dậy, thấy bộ dạng Tần Song Ngọc tiên diễm không kìm hãm được tay hướng về phía thân thể nàng, "Thế nào? Song Ngọc nhanh như vậy liền quên tối qua chúng ta hòa hợp tốt đẹp? Song Ngọc không nghĩ đến nhiều năm như vậy thân thể ngươi vẫn làm người ta yêu thích không buông tay a!"
"Lấy bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra." Tần Song Ngọc hung hăng đánh rơi bàn tay đưa tới, thấy bộ dạng Thu lão gia nàng hận không thể sẽ rách khuôn mặt lão.
"Thế nào? Định trở mặt?" Thu lão gia hừ lạnh nói, rõ ràng không vui.
"Không, không muốn nói chuyện tối hôm qua, không muốn! Đó là cơn ác mộng, là cơn ác mộng!" Trong đầu Tần Song Ngọc không ngừng hiện lên những hình ảnh kia, thế nào cũng không gạt hết, cả người có chút cuồng loạn.
"Cơn ác mộng? Tối hôm qua rõ ràng ngươi cũng rất hưởng thụ, thế nào lại là cơn ác mộng? Ha ha Song Ngọc lúc này đang cố làm thanh cao dậy? Đêm qua hai huynh đệ này đều chứng nhận, bọn họ có thể chứng minh ngươi thật sự vui vẻ, chúng minh ngươi thật dâm đãng, quả nhiên không hổ là một hoa khôi a, thật là." Thu lão gia khẽ cười nói, hắn vốn độc chiếm Tần Song Ngọc, nhưng hai huynh đệ này phá cửa vào nhưng không làm cho hắn không vui, ngược lại còn kích thích thú tính trong lòng hắn, vốn là hai người triền miên biến thành bốn người thịnh yến, cho đến sắc trời gần sáng, bốn người mệt mỏi không chịu được mới dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-doc-phi/2945385/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.