Bên trong một sương phòng của Thiên Linh Tự, Tam phu nhân ngồi trên ghế khuôn mặt trầm tĩnh không gợn sóng, dưới ánh đèn yếu vết sẹo trên gương mặt trắng nõn kia vẫn hiện lên rõ ràng, đột nhiên âm thanh kẽo kẹt một tiếng rất nhỏ truyền đến, nhỏ đến mức không thể nghe thấy, một cánh cửa ngầm từ vách tường mở ra từ cửa ngầm đi ra một người một bộ cà sa, đỉnh đầu bóng loáng không phải phương trượng hôm nay đón bọn họ hay sao?
Phương trượng đi tới trước mặt Tam phu nhân, hết sức cung kính, cung kình không giống chủ nhà đối với khách mà giống thuộc hạ phục tùng chủ từ.
"Tiểu thư, chuyện hôm nay có gì khong đúng mà." Phương trượng kia mở miệng, gọi ra miệng giống Lăng bá như đúc.
Tam phu nhân mở mắt ra nhưng không nhìn phương trượng một cái, nhàn nhạt mở miệng, "Hôm nay đúng là không giống nhau, ta cùng người trong An Bình Hầu phủ đi cầu phúc nhưng sau lưng các nàng muốn làm gì sao ta lại không biết?"
Lần trước Ngũ phu nhân lợi dụng Lục phu nhân bỏ tuốc nàng, Lục phu nhân thông minh lựa chọn thẳng thắn nàng mặc dù khong biết người sau lưng Lục phu nhân là ai nhưng nàng cũng hiểu lần trước Ngũ phu nhân không thành công nàng ta tuyệt đối sẽ không buông tay đối phó nàng như vậy.
Nàng không biết lão gia muốn như thế nào, nàng ở biệt viện rất tốt hắn lại muốn mang nàng vào phủ đối mặt với những phu nhân tính toán như lang hổ, nàng không muốn đem tinh lực tổn hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-doc-phi/2945382/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.