Chương trước
Chương sau
Ngữ khí bình tĩnh lại mang theo khí thế sắc bén giống như một thanh đao, dù là thị vệ này, trong lòng cũng không khỏi giật mình.

"Không có hoàng thượng cho phép, không thể để cho các ngươi tiến cung." Đầu lĩnh thị vệ mở miệng nói, vẫn kiên trì như trước.

An Ninh khẽ cười một tiếng, rút lệnh bài trong lòng ra, "Cái này, ta có thể đi vào rồi đi?"

Thị vệ kia vừa thấy lệnh bài liền quỳ mạnh trên mặt đất, "Công tử mời vào, mới vừa rồi thuộc hạ có nhiều điều đắc tội, mong rằng công tử thứ lỗi."

An Ninh hừ lạnh một tiếng, thứ lỗi? Nàng hiện tại cũng không có tâm tư cùng thị vệ này đôi co, thu lại lệnh bài trong tay, không sai, lệnh bài này là thứ mà tất cả thị vệ khi nhìn thấy đều phải quỳ xuống, đây chính là thứ mà lần đó ở trong tứ quốc tế, hoàng thượng vì mượn sức nàng mà cố ý ban cho nhị công tử lệnh bài, dựa vào lệnh bài này, nàng có thể ở trong cung tùy ý hành tẩu, như vậy thì làm sao mà ngay cả hoàng cung cũng không vào được ?

Dĩ vãng, nàng tiến cung, đều do ý chỉ của hoàng thượng,lệnh bài vẫn không có đất dụng võ, mà hôm nay là lần đầu tiên nàng sử dụng.

Hải Táp cùng Vân Cẩm đi theo An Ninh vào cửa cung, đi một đoạn An Ninh liền ngừng lại, xoay người nhìn thoáng qua Hải Táp cùng Vân Cẩm, trầm giọng mở miệng, "Trận hỏa ngày hôm qua có liên quan với hoàng đế sao?"

Nếu không phải có liên quan tới hoàng đế thì Vân Cẩm biểu ca cùng Hải Táp cũng sẽ không tiến cung

Hải Táp gật gật đầu, Vân Cẩm lập tức lấy ra lệnh bài đã nhặt được từ trong đám lửa hôm qua giao cho An Ninh, "Đây là lệnh bài của trưởng thị vệ áo xanh, trận lửa tối hôm qua chắc chắn có liên quan tới bọn họ !"

Thời điểm Vân Cẩm nói ra ba chữ "Áo xanh vệ" cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi, An Ninh tự nhiên là cảm nhận hận hận ý của hắn, áo xanh vệ? Áo xanh vệ! Áo xanh vệ là người của hoàng thượng phái đến Vân gia năm đó sao,giống với những người kiếp trước tới Nam Cung gia, đều là áo xanh vệ này!

An Ninh cẩn thận nhờ lại liền biết vì sao Vân Cẩm lại hận như thế, hít một hơi thật sâu, lúc này vô luận là ai làm chủ sau lưng thì để an ủi sự tức giận của biểu ca thì bọn họ cũng không thể buông tha cho áo xanh vệ!

Ba người một đường hướng tới ngự thư phòng, dọc theo đường đi, Vân Cẩm cùng Hải Táp cũng kể lại tình trạng hiện giờ của bát trân các với An Ninh, lúc An Ninh nghe thấy có rất nhiều tiểu nhị bị trọng thương, thậm chí còn có một người chết trong đại hỏa, tay An Ninh theo bản năng liền nắm chặt thành quyền, tựa hồ đang nhịn xuống cơn tức giận.

Đến ngự thư phòng, thái giám thông báo hoàng thượng có nhị công tử cầu kiến, hoàng thượng hiển nhiên là không dự đoán được nhị công tử sẽ đến, không biết người tới ý gì, lại cũng không chút chậm trễ gọi thái giám đưa bọn họ vào.

"Nhị công tử, hôm nay tiến cung..."

"Thảo dân tham kiến hoàng thượng, thảo dân hôm nay đến, là có một việc thỉnh hoàng thượng cho thảo dân một cái công đạo." An Ninh đánh gãy lời nói của Sùng Chính đế, trong lòng vẫn tức giận như trước .

Sùng Chính đế nhíu nhíu mày, trong lòng ẩn ẩn có dự cảm bất hảo, "Nhị công tử là có chuyện gì?"

An Ninh ý bảo Vân Cẩm lấy lệnh bài kia ra, đưa tới trước mặt Sùng Chính đế, cao giọng mở miệng, "Đêm qua bát trân các cháy, ở trong đám cháy phát hiện thứ này, hoàng thượng, người xem xem, ngài chắc biết thứ này là gì? Áo xanh vệ? Không phải thị vệ của hoàng thượng sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.