"Tại hạ cùng Hải Tápcông tử có một đánh cuộc, nếu ai thua liền nhận người thắng làm chúa(chủ nhân) mặt khác..." Lời nói An Ninh vang vọng toàn bộ đại điện, Bắc Yếnquốc cùng Nam Chiêu quốc vì thua mà không cam lòng vừa nghe đến đánhcuộc của nhị công tử liền tập chung chú ý, nhất là Trầm Hương sau khiquay về được Sở thái tử kiểm tra thương thế của nàng mới ý thức được mới vừa rồi nhị công tử đối nàng làm cái gì.
Ban đầu nàng nghĩ mấyđao kia bất quá là tổn thương chút da thịt mà thôi, Sở thái tử nóithương thế của mình là lúc chính nàng khiếp sợ, cũng không ý thức đượcsự việc nghiêm trọng, giờ phút này người nàng dần hồi phục trí lực, nàng mới hiểu được đánh gãy gân tay gân chân có cái cảm thụ gì, đau đớn sovới lần trước chịu độc dược tra tấn còn hung hãn hơn vài phần, quantrọng nhất là về sau nàng không thể động tay động chân như vậy so vớiphế nhân có khác gì?
Trong đầu nàng hiện lên ánh mắt vừa rồi củaphụ hoàng, nhất thời lòng của nàng liền rơi xuống đáy vực, theo trongmắt phụ hoàng chính là vứt bỏ nàng, một quân cờ không thể dùng nữa trừbỏ vứt bỏ còn có thể có cái gì khác?
Trần Hương bị đau đớn tratấn cũng không cam lòng, nhìn đến vị công tử trẻ tuổi, theo bản năng nắm chặt tay, nhưng là giờ phút này nàng nắm tay cũng không có khí lực.
Trong lời nói An Ninh dừng lại một chút, không có nói tiếp nưng tớ đâymọi người tất cả đều đã hứng trí, nhận đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-doc-phi/2945175/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.