Thương Địch nhắc tớiviệc này, An Ninh cũng nghĩ tới, nàng đã từng nhận lời với hắn, bấtquá... Sâu sắc như An Ninh, giờ phút này cũng là đã nhận ra sự khácthường của Thương Địch, sực khác thường này là do độc điển sao?
An Ninh không nói thêm điều gì, từ trong một cái hộc nhỏ nằm trong tườnglấy ra độc điển, đưa cho Thương Địch, từ đầu đến cuối, hai mắt của nàng đều không dời khỏi Thương Địch, nhưng khi Thương Địch nhìn thấy thứtrong tay nàng, con ngươi thâm thúy liền trở nên trầm, dù là người biết khống chế như hắn cũng không cách nào dấu đi sự đáng sợ bên trong đó.
Thương Địch cầm lấy quyển độc điển trong tay An Ninh, bàn tay ẩn ẩn run, tuyrằng hắn cực lực áp chế, nhưng trong dộng tác vẫn có thể nhìn thấy vàiphần run run cùng dồn dập, hắn lật từng trang từng trang sách, cuối cùng Thương Địch dừng lại, đôi mắt mãnh liệt dừng lại ở trên một trang giấy, thật cẩn thận đảo qua mỗi chữ trên mặt giấy, giống như sợ để sót mộtchữ nào.
"Không có giải dược..." Rốt cục, cả người Thương Địchgiống như bị vét sạch, thân thể cũng là có chút lay động, trong mắt trừbỏ thống khổ, ẩn nhẫn, oán giận, nhiều hơn là thất vọng, trong miệngthì thào, "Không có giải dược."
"Thương Địch." An Ninh theo bảnnăng cầm tay hắn, Thương Địch trước mắt làm cho lòng nàng đau xót, nàngcho tới bây giờ chưa từng gặp qua hắn như vậy, mới vừa rồi hành độngcủa hắn toàn bộ đều nằm ở trong mắt nàng, nàng càng thêm khẳng định sựkhác thường bây giờ của Thương Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-doc-phi/2945150/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.