An Ninh, tứ phu nhân cùng với An Lan Hinh đuổi tới đại sảnh, ở ngoài đại sảnh, hạ nhân Hầu phủ châu đầu ghé tai, nhẹ giọng đàm luận, nhìn thấy chủ tử đã đến, lập tức tránh ra một đường, ba người đi vào đại sảnh, nhìn vào đại sảnh có các loại thùng khác nhau , trong lòng đều ngẩn ra.
"Đây là có chuyện gì?" Tứ phu nhân mở miệng hỏi.
"Lão nô cũng không biết, mới vừa rồi lão nô bảo hạ nhân chuẩn bị các thứ đồ cho lễ cập kê của nhị tiểu thư thì những người đó đã đem những thùng này vào , lão nô hỏi cái gì, những người đó cũng không đáp, đem thùng bỏ vào rồi bước đi , lão nô đang vội chuyện khác nên cũng không để ý, qua một nén nhang lại có thêm bảy tám người đưa tới những thứ khác, cũng đặt trong đại sảnh không nói hai lời lại bước đi , cứ như vậy bảy tám người lục tục tiến vào , chỉ có những người cuối cùng vào thì nói những đồ này là do chủ tử tặng cho lễ cập kê của tiểu thư." Quản gia tự thuật tình huống lúc đó.
"Kia bọn họ có thể có nói chủ tử bọn họ là ai không?" An Ninh liễm hạ mặt mày, đi đến cái rương tiền thứ nhất, tùy tay đem thùng mở ra, những thứ bên trong quả thật làm cho nàng cả kinh, tràn đầy thùng đầu tiên là quần áo trang sức, tất cả đều là những loại mới nhất đang thịnh hành, đều xuất thân từ các danh gia có tay nghề cao.
Dựa theo phong tục Đông Tần quốc, sau khi nữ tử cập kê, trừ bỏ vãn phát, quần áo ngày xưa cũng không được dung cho nên nữ tử bình thường khi cập kê đều được những người có quan hệ thân thiết đưa tặng quần áo , nếu nữ tử cho phép thì những đồ vật đó đều do vị hôn phu đưa tặng, nếu không hứa gả cho ai thì những đồ đó đều do huynh trưởng chuẩn bị.
Tứ phu nhân nhìn thoáng qua, trong lòng cũng là giật mình,phần của An Ninh, nàng sớm dặn dò chuẩn bị thật tốt, nhưng mấy thứ này….... Tứ phu nhân mở ra những thùng khác, quần áo trang sức bên trong cơ hồ làm nàng chói mắt, hạ nhân chung quanh thấy cũng không khỏi thở dốc vì kinh ngạc, ngày thường đưa những thứ này cũng không có gì, nhưng ngày lễ cập kê thì khác , nó mang một ý nghĩa phi phàm!
"Là Ly vương điện hạ, còn có... Còn có Nam Chiếu quốc Sở thái tử ." Quản gia chi tiết bẩm báo.
Ly vương? Sở Thái tử ? Hai người này... An Ninh có chút nhíu mi, nàng cơ hồ có thể đoán ra những người đưa lễ vật này là ai, Ly vương nàng có thể nhận, nhưng thật không ngờ Sở thái tử cũng tham gia giúp vui ở đây!
Hắn mới tới kinh thành mười ngày mà thôi, huống hồ, bọn họ lúc trước không có gặp nhau, hắn vì sao đưa nàng lễ vật như vậy? Nam nhân kia vô duyên vô cớ làm việc này, nàng cũng có chút ngoài ý muốn, Sở thái tử trong lòng rốt cuộc đánh cái chủ ý gì?
"Muội muội có bản sự thật tốt, không chỉ có cùng Ly vương quan hệ, nhưng còn cùng Nam Chiếu quốc thái tử cũng có giao tình, có thể đưa lễ này , giao tình này sợ còn không ít đi!"thanh âm An Như Yên từ bên ngoài đại sảnh truyền đến, mới vừa rồi nàng nghe thấy động tĩnh bên naỳ , liền chạy lại đây, nghe xong lời quản gia thuật lại trong lòng khó nén ghen tỵ , nàng khẳng định trong sáu người đưa lễ tới chắc chắn có tướng quân!
Lời nói của An Như Yên , là nói trúng tâm tư của mọi người ở đây, các nàng trong lòng trừ bỏ giật mình, đều âm thầm đoán , trừ bỏ Ly vương cùng cái kia Nam Chiếu quốc thái tử, bốn người khác sẽ là ai?
An Ninh nhìn về phía hướng An Như Yên đang đi tới, liễm hạ mặt mày, "Tỷ tỷ nói quá lời, Ninh Nhi cũng không biết bọn họ vì sao hội đưa mấy thứ này đến, nếu là tỷ tỷ xem không vừa mắt..."
Đột nhiên, An Ninh cảm giác được tầm mắt sắc bén của An Như Yên, lạnh rung lui về phía sau từng bước, "Ninh Nhi nói sai nói , ý tứ Ninh Nhi là tỷ tỷ nếu là không thích, Ninh Nhi liền làm cho người ta đem mấy thứ này trả về."
An Ninh biết hành động chính mình có thể kích thích đến An Như Yên, quả nhiên,sắc mặt An Như Yên nhất thời dữ tợn lên, này chính là hợp ý nàng, nàng muốn đem bản tính của An Như Yên kích phát đi ra! Nàng muốn cho tất cả mọi người biết, An Bình hầu phủ đại tiểu thư, cái kia đệ nhất mỹ nhân kiêm đễ nhất tài nữ, ở mặt ngoài thì dịu dàng , nhưng bản chất bên trong thì xấu xí đến như thế nào!
Hạ nhân chung quanh nhìn An Như Yên làm cho mọi người trở nên sợ hãi, trong mắt trồi lên một tia chán ghét, tứ phu nhân hừ lạnh một tiếng, "Ta xem, đại tiểu thư là ghen tị đi! Cũng đúng, quà tặng lớn thế này, lại là do hang hậu nương nương chủ trì , ai mà không ghen tị đâu?”
Mọi người ở đây đều đồng ý ý tứ trong lời tứ phu nhân, gia nữ bình thường cập kê , có thể thu được một phần cũng đã khó mà nhị tiểu thư một lần thu được gấp sáu lần, chuyện này ngay cả công chúa cũng khó có được!
"Ngươi..." An Như Yên vừa thấy sắc mặt Dương Mộc Hoan, thù mới hận cũ nhất thời đan vào cùng một chỗ, hận không thể đem Dương Mộc Hoan bầm thây vạn đoạn, nhưng nghĩ đến lời dặn của mẫu thân mới vừa rồi , cố gắng bình ổn lửa giận của mình, thần sắc quỷ dị nhìn An Ninh liếc mắt một cái.
Ngày mai chính là ngày An Ninh cập kê , hừ! Mặc dù là hoàng hậu nương nương đến chủ trì lại như thế nào? An Ninh nàng cũng đừng mơ tưởng đến có ánh hào quang, ngày mai... Hừ, có thể thuận lợi hay không còn không biết được đâu!
"Dương di nương, ngươi như vậy châm ngòi quan hệ của ta cùng muội muội , như vậy là có ý gì?Ninh Nhi là muội muội của ta, ta làm sao có thể ghen tị? Không chỉ không ghen tị, làm tỷ tỷ, đương nhiên cũng muốn đưa lên đại lễ mới đúng, lễ vật ta đều chuẩn bị tốt , chắc chắn làm cho muội muội suốt đời khó quên!"
An Như Yên trên mặt đầy vẻ tươi cười, vô cùng thân thiết tiến lên lôi kéo cánh tay của An Ninh.
An Như Yên đột nhiên chuyển biến, An Ninh xem ở trong mắt, trong lòng cũng là hiểu rõ, xem ra,phần “Đại lễ” trong miệng nàng kia là điều không tốt a! Lấy tính tình An Như Yên, làm sao có thể trơ mắt nhìn chính mình nổi trội hơn nàng?
"Ninh Nhi trước tạ tỷ tỷ ." An Ninh liễm hạ mặt mày, khóe miệng khẽ nhếch, đại lễ sao? Nàng nhưng thật muốn nhìn, “Đại lễ” của An Như Yên rốt cuộc như thế nào làm cho nàng suốt đời khó quên!
Đêm đã khuya, trong Thính Vũ hiên , cũng là đèn đuốc sáng trưng.
An Ninh nghĩ ngày mai là lễ cập kê, không thể nhập miên, xưa nay nữ tử cập kê, đều là domẫu thân chủ trì, nghĩ đến mẫu thân, An Ninh nắm chặt cổ tay, như thế nào cũng vô pháp buông ra, nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra dung nhan mẫu thân, nàng tươi cười vĩnh viễn đều là như vậy ấm áp từ ái.
"Suy nghĩ cái gì?"
Đột nhiên, một thanh âm từ phía sau vang lên, thân thể An Ninh ngẩn ra, mở hai mắt, quay người lại, chống lại một đôi con ngươi ngăm đen thâm thúy , chủ nhân của con ngươi kia đúng là Thương Địch!
"Thần vương điện hạ..." An Ninh đang muốn hành lễ, lại bị một đôi tay , đỡ lấy thân thể , đôi mắt kia khóa chặt dung nhan của An Ninh dung, ôn nhu mở miệng, "Đang suy nghĩ về mẫu thân của ngươi?”
Đôi tay xuyên qua mái tóc đen bong của An Ninh, còn thật sự thưởng thức, cảm giác được thân thể nữ tử ngẩn ra
"Ngươi như thế nào..." An Ninh giật mình nhìn hắn, nàng hiểu được ý tứ của hắn, “Mẫu thân” trong miệng hắn là chỉ mẹ ruột đã chết của nàng, mà không phải đại phu nhân!
"Thời điểm nhớ về nương, ta đều uống một chén, thế nào? Có muốn ta cùng ngươi uống không?"
Thương Địch đánh gãy lời nói của An Ninh, không biết từ chỗ nào biến ra một vò rượu, gương mặt tuấn mỹ không biết khi nào hơn một chút tươi cười, lập tức lôi kéo An Ninh đến dưới một gốc cây trong viện, bên dưới còn có một tấm chiếu.
An Ninh mặc cho tay bị hắn nắm , trong lòng bàn tay truyền đến độ ấm nhưng lại làm cho nàng có chút an tâm, trong lòng thở dài, Thần vương Tương Đh nếu muốn biết sự tình gì, đó là điều đễ dàng, không phải sao? Nghĩ đến lời nói mới vừa rồi của Thương Địch , An Ninh cũng khẽ nhíu mày, thời điểm Chiêu Dương trưởng công chúa chết bệnh , Thương Địch tuổi cũng không lớn đi!
Nàng vẫn nghi hoặc,Thương Địch rõ ràng là Bắc Yến quốc hoàng tử, mặc dù là Chiêu Dương trưởng công chúa mất, hắn cũng đường đường hoàng tử, ở Bắc Yến không tốt sao, vì sao lại trở lại Đông
Tần quốc? Mặc dù là kiếp trước, nàng cũng không biết nguyên do trong đó, nàng tổng cảm thấy, đôi mắt của Thương Địch ẩn chứa rất nhiều bí mật.
Đang nghĩ tới, một cái bao đặt ở trên đùi nàng, An Ninh theo bản năng ngẩng đầu nhìn Thương Địch bên cạnh , thấy hắn ngửa đầu uống xong một ngụm rượu, tiếng nói hung hậu vang lên bên tai , "Mở ra nhìn xem."
An Ninh dựa theo yêu cầu của hắn, mở bao ra, khi nhìn thấy thứ bên trong , đôi mắt hiện lên một tia kinh diễm, này...
"Đây là lễ phục năm đó nương của ta cập kê mặc, tiên đế tập hợp những tú nương giỏi nhất thiên hạ, dùng sợi tơ màu vàng làm thành bộ lễ phục này, ta nghe cậu nói, năm đó thời điểm nương mặc vào lễ phục rất đẹp, ta vẫn muốn nhìn một chút bộ dáng lúc đó của mẫu thân , khả..." Thương Địch dừng một chút, mâu trung hơn một tia nhu tình, có vài phần chờ mong, "Ngươi có thể giúp ta thực hiện nguyện vọng này không?"
An Ninh giật mình, "Vì sao là ta?"
Nguyên lai đây là đồ của Chiêu Dương trưởng công chúa, khó trách sẽ làm người ta kinh diễm như thế, nhưng vì sao Thương Địch lại đưa cho nàng? Rất nhiều người có thể giúp hắn thực hiện nguyện vọng này, không phải sao?
Trên mặt Thương Địch trồi lên một chút ý cười, nhưng không có mở miệng, trong mắt sáng vài phần, hắn không có nói cho nàng, hắn đem quần áo này giao cho nàng, nhiều hơn là muốn nhìn thấy hình dáng của nàng khi mặc nó lên, không biết vì sao, biết nàng cập kê, hắn liền muốn cho nàng mặc vào quần áo này, ý niệm đó xuất hiện trong đầu không cách nào chuyển đi được.
Hắn hiểu được, không phải vì mẫu thân, thực hiện nguyện vọng bất quá chỉ là một cái lấy cớ thôi!
Trầm mặc hồi lâu, An Ninh mặc dù không hiểu được đáp án của hắn, nhưng như trước không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của hắn , cũng gật đầu mở miệng, "Hảo, ngày mai ta sẽ mặc nó!"
Vừa mới nói xong, liền nghe được thanh âm hung hậu của Thương Địch đột nhiên cất cao, hướng tới phía tường viện thản nhiên mở miệng "Tướng quân nếu đã đến đây, liền đi ra cùng nhau uống một chén đi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]