An Ninh vội vàng đứng lên,ánh mắt bối rối, thần sắc hoảng loạn, không hề nghi ngờ, hành động này ở trong mắt mọi người, là có tật giật mình,ngay lập tức, tầm mắt của mọi người đều dừng ở trên người An Bình hầu phủ nhị tiểu thư .
Hoàng hậu ánh mắt lạnh lẽo, đánh giá An Ninh, "Ngươi chính là An Bình hầu phủ nhị tiểu thư?"
An Ninh trong lòng tuy rằng trấn định, nhưng ở trước mặt mọi người lộ vẻ sợ hãi, trong mắt khó nén sợ hãi, "Hồi... Hồi bẩm hoàng hậu nương ... Thần... Thần nữ đúng là, thần nữ... An... An Ninh gặp qua hoàng hậu nương nương."
"Nói, có phải là ngươi trộm huyết ngọc hay không?" Minh Nguyệt công chúa khí thế xông đến, mới vừa rồi An Ninh tuy rằng đã cho nàng một bậc thang để bước xuống, nhưng nếu thật sự người trộm huyết ngọc của mẫu hậu là nàng ta, nàng nhất định phải gộp cả tội vừa rồi, cùng nhau tính ở trên người của nàng ta!
Cũng dám ở trong hoàng cung làm ra loại việc trộm gà bắt chó như thế, nàng đương nhiên phải hảo hao xử lý một phen.
"Thần nữ... Thần nữ không có, thần nữ vạn vạn không dám... Thần nữ..." An Ninh không ngừng lắc đầu, bàn tay lại giống như vô ý chạm vào túi gấm bên hông, làm cho mọi người càng thêm hoài nghi.
An Như Yên liếc liếc mắt nhìn cái kia túi gấm, trong mắt hiện lên một chút quỷ dị,lại liếc mắt nhìn Cầm Phương một cái, khóe miệng lại như vô tình khẽ nhếch, An Ninh a An Ninh, ngươi không dám trộm huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-mon-doc-phi/2944961/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.