Dung Hoa mềm nhũn thành một đống bùn, nằm thở trên ghế lớn.
Từng giọt mồ hôi lăn tăn trên thân thể ngọc ngà của nàng, phản chiếu da thịt trắng ngần như tuyết.
Nàng còn không kịp thở, cặp mông đã bị vỗ tét một cái, Dung Hoa kêu " A" một tiếng, mông thịt run rẩy, huyệt thịt co rút. Vật to lớn của hắn vẫn còn cắm trong huyệt thịt của nàng, cứng cáp nóng hổi, căng to đến mức bụng nàng trướng đau.
Cuối cùng hồn phách cũng quay trở lại thân thể. Nghe tiếng mắng khẽ của Khương Dực, Dung Hoa muốn cử động thân thể, nhưng đùi nàng run đến mức không cử động được.
-" Hầu gia..."
-" Thế nào? Không lẽ phu nhân cảm thấy bản Hầu phải hầu hạ nàng? "
Dung Hoa cắn chặt răng, tên đáng chết này bây giờ còn bày đặt lên mặt phu quân với nàng. Hẳn là hắn nghĩ là nàng không dám trở mặt.
Mà Dung Hoa đúng là không dám trở mặt thật...
Nhưng hiện tại thật sự là nàng không nhúch nhích nổi, dư vị cao trào vẫn đang phát tán trong cơ thể, nàng đành phải mềm giọng xin tha:
-" Hầu gia, cho thiếp từ từ, thiếp thật sự rất mệt mỏi..."
Lúc này thật sự Khương Dực rất khó chịu, Dung Hoa vừa mới liên tục cao trào, kẹp hắn chặt quá mức. Nếu không phải sức chịu đựng của hắn tốt, hẳn là đã sớm bắn ra ngoài.
Tròng mắt hắn nhìn khối cơ thể trắng tuyết mềm mại, lại dùng sức vỗ vào mông nàng, nghe được tiếng thét lên của nàng, huyệt thịt trong cơ thể lại điên cuồng co rút.
-" Thả lỏng! Bộ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-gia-doi-da/272943/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.