Lúc này, bất chợt có một tràng cười ở xa truyền đến.
Ba người nhìn về phía xa, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy đỏ đang lơ lửng trong sương mù, tuy rằng dáng dấp cô ta rất đẹp nhưng lúc này lại có hơi đáng sợ.
Nhìn thấy người phụ nữ mặc váy đỏ này, ba người đều có chút cảnh giác.
Cũng không phải bọn họ sợ ma quỷ, mà chủ yếu là những sinh vật xuất hiện ở nơi này đều rất khác thường nên cần phải cẩn thận.
Nhìn thấy ba người, người phụ nữ váy đỏ nở nụ cười duyên, tiếng cười như tiếng hạt châu rơi trên đĩa ngọc vô cùng trong trẻo và ngọt ngào. Ánh mắt liên tục đánh giá ba người Diệp Quân, cuối cùng lại dừng trên người chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: "Ngài là chủ nhân bút Đại Đạo sao?”
Chủ nhân bút đại đạo hơi ngạc nhiên: “Cô biết ta sao?”
Người phụ nữ váy đỏ mỉm cười nói: "Ta không biết ngài nhưng chủ nhân ta biết ngài."
Chủ nhân bút Đại Đạo khó hiểu: "Chủ nhân của cô?”
Người phụ nữ váy đỏ nói: "Đúng vậy, chủ nhân ta ở cách đây trăm dặm, muốn gặp mặt ba vị, mong ba vị nể mặt."
Ba người đều im lặng.
Đi về phía bên phải chẳng khác nào đi chệch khỏi đường chính... Ở đây u ám, lỡ như đối phương muốn ra tay...
Như biết được nỗi lo lắng của ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3433669/chuong-5951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.