Ngụy Thần đột nhiên quay mặt về phía Diệp Quân, hoảng sợ nói: "Ngươi... Cha ngươi căn bản không phải gần bảy phân Chân!"
Diệp Quân gật đầu: "Ta lừa ngươi thôi".
"Á á!!"
Ngụy Thần gào thét: "Thứ súc sinh nhà ngươi... Ngươi dám lừa ta, ngươi... Ta nguyền rủa ngươi..."
Nói đoạn, trong miệng ông ta chợt trào ra một ngụm máu, đống máu kia lập tức biến thành một dãy bùa chú quỷ dị.
Thấy thế, Diệp Quân giật nảy trong lòng, lập tức la lên: "Cha đẻ của ta ở đây, sao ông ấy có thể để ngươi làm hại con trai cưng của mình được?"
Ngụy Thần la hét loạn xạ, bùa máu kia lấy thế như sấm sét lao tới chỗ Diệp Quân, Diệp Quân hoảng hốt, xoay người định chạy, nhưng đúng lúc này, một ánh kiếm lại chém thẳng xuống, nháy mắt đã chém nát bùa máu kia.
Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm, mẹ kiếp, may là cha ruột của mình.
Ngụy Thần thấy thế thì vẻ mặt khó mà tin nổi: "Làm sao có thể... sao có thể..."
Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu nhìn vào tinh không: "Cha, con muốn thần hồn của tên này, nhưng không cần ý thức..."
"Nói gì vậy?"
Trong hư không, giọng nói của Diệp Huyên chậm rãi truyền đến: "Ta nói rồi, cuộc tranh gianh Đại Đạo của con với chủ nhân bút Đại Đạo ta sẽ không tham dự nữa, làm người phải giữ lời, đã bảo không can thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3430506/chuong-5933.html