Chương trước
Chương sau


Người bên trong cười nói: “Người trẻ tuổi, bảy phần Chân ở vũ trụ này không phải là cường giả cao cấp gì, nếu như nơi điểm giao của Hư Chân vậy thì càng yếu nữa.”



Diệp Quân nói: “Tiền bối, người đến từ nơi điểm giao Hư Chân?”



Người bên trong quan tài nói: “Ừ.”



Diệp Quân đột nhiên có chút hiếu kỳ: “Tiền bối, sao người ở nơi đây?”





Người trong quan tài nói: “Trận đại chiến năm đó quá kịch liệt, ta bị thương vì vậy ở nơi này trị thương...”



Nói đến đây, ông ta đột nhiên chuyển chủ đề: “Ngươi có muốn nâng cao thực lực không?”



Diệp Quân nhanh chóng nói: “Đương nhiên muốn rồi... Tiền bối, người giấy bên ngoài là do người chế tạo ư?”







Người trong quan tài nói: “Đúng, chính là vì để tránh có người đến làm phiền ta.”



Trong lòng của Diệp Quân còn sợ hãi: “Người giấy đó thật lợi hại, may mà ta chạy tương đối nhanh nếu không bị nó đánh chết rồi.”



Người bên trong quan tài cười nói: “Ngươi có muốn học không?”



Ánh mắt của Diệp Quân đột nhiên sáng lên, hắn do dự chút sau đó nói: “Tiền bối có điều kiện gì không?”



“Ha ha!”



Người bên trong quan tài cười ta: “Chẳng qua chỉ là thuật Khôi Âm, cần điều kiện gì?”



Khi đang nói chuyện, một quyển cổ tịch màu đen từ từ bay ra, cuối cùng rơi ở trước mặt Diệp Quân.



Diệp Quân cầm quyển cổ tịch màu đen đó, phía bên trên có cổ tịch có ghi ba chữ cổ xưa, hắn chưa từng nhìn thấy loại chữ này.



Người trong quan tài cười nói: “Không biết à?”



Diệp Quân gật đầu.

Người bên trong quan tài nói: “Đây là chữ của nơi điểm giao Hư Chân... Ngươi thả thần thức ra, ta sẽ truyền chữ và ngôn ngữ của nơi này cho ngươi.”



Diệp Quân nhìn quan tài, không nói chuyện.



“Ha ha!”



Người bên trong quan tài cười nói: “Ngươi cũng khá phòng bị, ngươi sợ ta chiếm đoạt?”



Diệp Quân gật đầu: “Có chút.”



Người trong quan tài cười nói: “Ngươi phòng bị cũng bình thường, dù sao phòng bị người khác không thể không có...”



Đang nói chuyện, một đạo ánh sáng từ trong quan tài bay ra, cuối cùng rơi ở trước mặt Diệp Quân.



Người trong quan tài nói: “Ngươi có thể điều tra trước sau đó mới chiếm đoạt.”



Diệp Quân cẩn thận kiểm tra đạo quang kia một cái, nhìn thấy không vấn đề gì lúc này hắn mới chiếm đạo quang đó, rất nhanh một loại chữ của văn minh hoàn toàn mới xuất hiện trong đầu của hắn.



Người bên trong quan tài nói: “Thuật Khôi Âm này là một loại thần thông thần bí của nơi điểm giao Hư Chân, ở nơi đó cũng không xem như quá cao minh nhưng ở nơi này đương nhiên tương đối hiếm có.”



Diệp Quân cúi người thật sâu chào: “Đa tạ tiền bối.”



Người bên trong quan tài cười nói: “Vật nhỏ mà thôi.”



Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đối với tiền bối mà nói chỉ là một thứ nhỏ nhưng đối với vãn bối mà nói đó là thần vật siêu cấp...”



Nói xong, hắn lại hành lễ thật sâu.


Người bên trong quan tài nói: “Luyện chế khôi âm cần bốn món, thứ nhất là máu của bản thân, thứ hai là cần gỗ âm hồn, thứ đồ này đến từ nơi điểm giao của Hư Chân, thế giới này tương đối ít, thứ ba là cần thờ phụng Ngụy Thần, mượn sức mạnh của Ngụy Thần để tăng sức mạnh của Khôi Âm.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.