Mặt sông tĩnh lặng như vật chết, lại toát ra sự kỳ lạ khi thần thức chỉ cần mon men đến gần là sẽ biến mất.
Diệp Quân: “Ê chủ nhân bút Đại Đạo, ông nói trong này có ba nghìn sáu trăm Đại Đạo, cái nào cũng đã tiếp cận Chân được chín phần. Vậy cả con sông này là bảo vật à?"
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Là Đế khí”.
Diệp Quân lặp lại: “Đế khí?"
Chủ nhân bút Đại Đạo hiếm khi không mỉa mai hắn: “Thần vật cao cấp nhất trong thời không dưới điểm giao Hư Chân, mà cho dù ở đểm giao Hư Chân thì cũng xem như vô địch”.
Diệp Quân tò mò: “Vậy tại sao nó lại ở đây? Với xem ra thì giống như nó đang bị nhốt thì đúng hơn”.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Không phải bị nhốt, mà là bị đánh nát”.
Diệp Quân ngạc nhiên.
Cổ Bàn nhíu mày.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nhạt: “Hai ngươi không nhìn ra chứ gì?"
Diệp Quân quyết định không gây sự, chỉ gật đầu.
Chủ nhân bút Đại Đạo cũng không gây hấn mà chỉ vào con sông: “Ba nghìn sáu trăm Đại Đạo bên trong nó đã bị đánh nát, hầu như đang ngủ say, giờ nó chẳng làm được cái tích sự gì cả”.
Diệp Quân: “Nhưng chữa được đúng không?"
Chủ nhân bút Đại Đạo sao lại không biết hắn đang nghĩ gì: “Muốn thu phục nó à? Mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3426661/chuong-5912.html