Chương trước
Chương sau


Vào khoảnh khắc nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Quân, chủ nhân bút Đại Đạo đã biết có chuyện chẳng lành!



Khí tức hỗn loạn lúc nãy của tên này là do hắn đã cố ý làm vậy, chó chết, mình chỉ mới sơ suất một chút mà tên này đã...



Mặc dù ông ta đã phát hiện rất nhanh và cũng đã lên tiếng nhắc nhở, nhưng cũng đã quá muộn rồi, mười mấy cường giả cảnh giới Ngoại Giới đã lao tới trước mặt Diệp Quân.



Diệp Quân đột ngột ngẩng đầu lên, lao về phía trước, rút kiếm ra chém.



Xoẹt!





Chém xong nhát này, một luồng kiếm quang trắng tinh đột ngột xuất hiện giữa đất trời.



Ầm!



Một tiếng động lớn vang lên, mười mấy gã cường giả cảnh giới Ngoại Giới lập tức bị đánh bay ra ngoài, trong đó có ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới bị đánh đến mức thịt nát xương tan, thần hồn tan thành từng mảnh!







Một nhát chém giết chết ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới!



Cảnh tượng này lập tức khiến cho mọi người đang ở trong sân sợ hãi.



Phía xa, khi chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt ông ta lập tức trở nên khó coi, tên nhóc này xấu xa hệt cha hắn vậy!



Diệp Quân từ từ ngẩng đầu lên nhìn Cơ Chiến ở đằng xa. Thấy Diệp Quân nhìn mình, vẻ mặt Cơ Chiến lập tức thay đổi rồi theo bản năng lùi về phía sau một bước, vừa bước lui xong ông ta lập tức nhận ra có gì đó không đúng, quả nhiên, các cường giả nhà họ Thiên đang ở phía xa lập tức phá lên cười.



Đánh đến bây giờ, có thể nói rằng sĩ khí của đám cường giả nhà họ Thiên mỗi phút mỗi giây đều đang tăng vọt, còn cách nào đâu chứ, Diệp Quân đánh thật sự quá hay!



Một kiếm giết chết ba cường giả cảnh giới Ngoại Giới!



Dù có là tộc trưởng Thiên Hợp cũng không có thực lực này!



Vẻ mặt Cơ Chiến trở nên cực kỳ khó coi, ông ta biết, ngày vào lúc ông ta lùi lại, sĩ khí của bọn họ đã lập tức tuột dốc không phanh!



Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân như muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Quân vậy.



Diệp Quân cầm trường kiếm đi về phía đám người Cơ Chiến: “Còn ai không?”



Còn ai không?



Giọng nói rất bình tĩnh, nhưng lại toát ra khí phách vô địch không ai sánh bằng.



Vẻ mặt của các cường giả đế quốc và Trụ tộc đều trở nên cực kỳ xấu xí, tất nhiên là càng có nhiều sự kiêng dè hơn.



Diệp Quân hiện tại quá kinh khủng.



Không có người nào trong sân dám đối đầu trực diện với hắn.



Thấy không có ai bên Đế Quốc phản ứng lại, Diệp Quân nói tiếp: “Còn ai không?”



Dứt lời, hắn nhìn vào các cường giả ở phía đối diện bằng đôi mắt đẫm máu, các cường giả bị hắn nhìn đều cảm nhận được một áp lực vô hình.



Vẻ mặt của cường giả Đế Quốc càng trở nên khó coi hơn.



Lúc này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên lên tiếng: “Mọi người đồng loạt xông lên!”



Mọi người: “...”



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà!”



Nghe thấy chủ nhân bút Đại Đạo nói thế, vẻ mặt đám người Cơ Chiến lập tức sa sầm, chết tiệt, vừa nãy ông cũng nói thế!



Kết quả là gì?



Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói tiếp: “Tên nhóc này không phải là người thích nói nhảm, hiện tại hắn lại nói nhiều đến vậy, thì việc hắn sắp chết là điều không thể nghi ngờ. Chúng ta đồng loạt xông lên, nhất định sẽ có thể giết chết hắn!”



Mọi người đều im lặng.



Diệp Quân cười phá lên: “Tên chó Đại Đạo, ông nói đúng, đúng là ta sắp chết rồi, tới đây, mau giết ta đi!”



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cậu đừng có giỡn mặt với ta, cậu vừa thò mông ra ta đã biết cậu định làm cái quái quỷ gì rồi!”


Diệp Quân cười nói: “Thế ông tới đây đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.