Chương trước
Chương sau


Tiên tổ di tộc Thái Cổ bỗng quay đầu lại nhìn Thái Cổ Kình, chỉ nhìn một cái mà Thái Cổ Kình như rơi vào hầm băng.



Thái Cổ Kình hơi ngây người.



Một cường giả di tộc Thái Cổ ở đằng sau ông ta cũng ngây người, chuyện gì thế này?



Tiên tổ di tộc Thái Cổ lại không có giải thích gì, ông ta xoay người nhìn Diệp Quân cách đó không xa, ngay sau đó xòe tay ra, tung mạnh một quyền.





Thấy tiên tổ di tộc Thái Cổ ra tay, Diệp Quân híp mắt lại, vừa định rút kiếm ra, nhưng lúc này hắn đột nhiên sửng sốt, vì sức mạnh của tiên tổ di tộc Thái Cổ không phải đang hướng về phía hắn, mà là trận pháp đó.



Ầm!



Cú đấm này như nghiền nát mọi thứ, sức mạnh cực lớn đánh vào trận pháp, sức mạnh đó lập tức đi vào trong trận pháp, tĩnh lặng hồi lâu.







Ầm!



Thoáng chốc trận pháp đó bỗng phình to ra, sau đó mọi người nhìn thấy trận pháp đó bắt đầu bị nghiền nát và bị tiêu diệt từng chút.



Phá trận!



Hành động này của tiên tổ di tộc Thái Cổ khiến mọi người sững sờ.



Đây là đang làm gì thế?



Thái Cổ Kình trợn tròn mắt, đầy vẻ khó tin: “Đây…”



Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn chằm chằm tiên tổ di tộc Thái Cổ, không nói gì.



Tiên tổ di tộc Thái Cổ nhìn Diệp Quân: “Công tử, nhà di tộc Thái Cổ của ta nhỏ, quả thật không có tư cách can thiệp vào trận chiến giữa hai vị, công tử có thể cho phép di tộc Thái Cổ ta rời đi, không giúp ai được không?”



Diệp Quân nhìn tiên tổ di tộc Thái Cổ một hồi rồi nói: “Được”.



Tiên tổ di tộc Thái Cổ gật đầu: “Cảm ơn”.



Nói rồi ông ta lại quay lại nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo.



Sắc mặt chủ nhân Bút Đại Đạo hơi khó coi, nếu ông ta nói không được thì chắc chắn tên này sẽ đánh họ giúp Diệp Quân.



Chủ nhân Bút Đại Đạo bật cười: “Không hổ là cường giả cảnh giới cấp năm Xúc Chân, lợi hại”.



Tiên tổ di tộc Thái Cổ nhìn ông ta, không nói gì, đợi câu trả lời.



Mặc dù trong lòng chủ nhân Bút Đại Đạo không muốn, cũng chỉ có thể nói: “Được”.



Tiên tổ di tộc Thái Cổ gật đầu: “Cảm ơn”.



Nói rồi ông ta dẫn tất cả cường giả di tộc Thái Cổ biến mật ở tận chân trời.



Tận cuối chân trời, Thái Cổ Kình nói: “Tiên tổ”.



“Ngu ngốc!”



Tiên tổ di tộc Thái Cổ đột nhiên quay lại và hét lên giận dữ khiến các cường giả di tộc Thái Cổ run lên như một tiếng sấm mùa xuân.



Thái Cổ Kình run giọng nói: “Tiên tổ…”



Tiên tổ di tộc Thái Cổ lạnh lùng quay đầu Thái Cổ Kình: “Tranh giành của hai ngươi cũng là việc di tộc Thái Cổ ta có thể can thiệp? Cái tên ngốc nhà ngươi”.



Thái Cổ Kình: “…”



Tiên tổ di tộc Thái Cổ quay đầu lại nhìn thật sâu vào tận cuối tinh hà: “Từ giờ trở đi, dẫn tộc người của di tộc Thái Cổ tộc rời xa khỏi tinh hà vũ trụ này, đi được bao xa thì đi, đừng quay về nữa”.


Một cường giả tộc di tộc Thái Cổ cung kính nói:”"Tiên tổ, có phải ngươi biết lai lịch người thứ hai đúng không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.