Chương trước
Chương sau
Trong suối nước nóng, hắn chậm rãi mở hai mắt, sau đó hít một hơi thật sâu, xung quanh người hắn có vô số đốm sáng màu xanh lục tỏa ra, điều dưỡng cơ thể hắn.





Diệp Quân cúi đầu nhìn thoáng qua cơ thể mình, mỉm cười nói: “Thần Liên và suối nước nóng này thật thần kì...”



Vết thương lúc trước của hắn nếu cứ để bình thường thì ít nhất cũng phải gần tháng mới có thể khôi phục, nhưng giờ chưa đến nửa ngày mà đã hoàn toàn lành lặn.



Lúc này, đột nhiên có tiếng Thiên Liên vang lên từ đằng xa: “Khỏe rồi à?”





Diệp Quân gật đầu, hắn ra khỏi suối nước nóng, sau đó mặc một bộ trường bào màu trắng, hắn thử hoạt động một chút, cơ thể đã hồi phục hoàn toàn.



Lúc này Thiên Liên xoay người, cô ta nhìn Diệp Quân: “Vừa nhận được tin tức, nhóm người chủ nhân bút Đại Đạo đã đuổi theo đến Thiên Vực của chúng ta.”



Diệp Quân nói: “Chuyện này cũng có thể đoán được.”



Thiên Liên gằn giọng: “Lúc này bọn họ chắc chắn sẽ không nương tay nữa...”







Diệp Quân thong thả ngẩng đầu nhìn về phía phía chân trời, nheo mắt lại: “Vậy cứ đánh một trận quyết định thắng thua...”



Một trận quyết định thắng thua!



Chủ nhân bút Đại Đạo ngóc đầu trở lại nhanh như vậy, Diệp Quân cũng không hề bất ngờ, bởi vì hắn biết rõ, ông ta chắc chắn sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian.



Diệp Quân nhìn Thiên Liên đứng trước mặt: “Thiên Liên cô nương, cô đi thông báo với mọi người trong tộc, cứ bảo giờ là lúc chúng ta quyết chiến một trận với đế quốc.”



Thiên Liên gật đầu: “Được.”



Nói xong, cô ta xoay người rời đi.



Sau khi Thiên Liên rời đi, Diệp Quân bước vào điểm giao Hư Chân, vừa bước vào khu vực thời không này, 12 luồng hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.



Mười hai vị Hư Chân Linh!



Lúc trước từng dung hợp với mười hai vị Hư Chân Linh, hiện giờ hắn đã hơi quen với những Hư Chân Linh này, không chỉ như thế, hiện giờ hắn cũng càng hiểu rõ điểm giao Hư Chân này hơn.



Nơi này tự hình thành nên một thế giới, có một số sinh linh sống ở đây, ví dụ như Hư Chân Linh, đương nhiên, cũng không nhiều, mỗi khu vực chỉ có một con, những Hư Chân Linh này được ngưng tụ từ sức mạnh thời không, có thể nói là một thể với điểm giao Hư Chân này, mà chúng nó cũng bảo vệ nơi đặc biệt này.



Cường giả khác thời không khó có thể tiếp xúc với nơi này, nguyên nhân lớn nhất thật ra chính là những Hư Chân Linh này, chúng nó không cho phép người bên ngoài tự tiện đặt chân đến nơi này, chứ đừng nói là điều khiển sức mạnh thời không ở đây.



Mười hai Hư Chân Linh đứng ngay ngắn nơi đó, chúng nó đều đang nhìn Diệp Quân.



Diệp Quân nói: “Ân tình tương trợ của các vị, Diệp Quân ta vĩnh viễn không quên.”



Mười hai Hư Chân Linh không nói lời nào.



Diệp Quân lại nói: “Người nhà ta cũng sẽ không quên!”



Mười hai Hư Chân Linh đồng thời vỗ tay.



Nghe bôm bốp giòn tan.



Diệp Quân: “...”



Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lại, thời không của điểm giao Hư Chân này là vô cùng vô tận, đưa mắt nhìn không thấy điểm cuối, thật ra hắn muốn thăm dò một lượt, nói không chừng sẽ có điều gì bất ngờ, bởi vì hắn đã biết nơi này không chỉ có chỉ có Hư Chân Linh!



Có điều hiện giờ hắn không có thời gian!



Diệp Quân rời khỏi điểm giao Hư Chân, hắn đi vào một gian đại điện trước, giờ phút này, cường giả nhà họ Thiên đều đã đứng đầy ở đó.



Nhìn thấy Diệp Quân đến, ánh mắt của mọi người trong điện đều đổ dồn về phía hắn, sau đó đồng loạt hành lễ: “Chào tộc trưởng.”



Trận chiến lúc trước, Diệp Quân đã được người nhà họ Thiên công nhận.



Diệp Quân lập tức đi về phía ghế ngồi của tộc trưởng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.