Chương trước
Chương sau
Hắn xông lên đầu tiên.





Những người kia nghe theo mà tiến lên tấn công cường giả Đế quốc.



Tuy nha không chiếm ưu thế về số lượng, sức mạnh cũng thua xa Đế quốc nhưng được cái đang hăng hái, đánh mạnh hơn bình thường.



Thái Cổ Kình tái mặt, tự nhận thấy với chiến lực bây giờ của Diệp Quân thì người thường không phải đối thủ của hắn.



Quả nhiên hắn mới vừa giao thủ với cường giả Thái Cổ thì vung kiếm là chém nát người ta, suýt nữa linh hồn cũng bị tiêu diệt.





Cường giả Giới Ngoại còn bị vậy khiến những người khác sững sờ.



Diệp Quân thì không đánh cường giả Giới Ngoại của Đế quốc mà chọn người của tộc Thái Cổ, chỉ vài ba chiêu đã diệt được thân xác vài tên.



Thái Cổ Kình vội la lên: “Rút lui! Rút mau!"



Ông ta không cho phép cường giả Giới Ngoại của tộc mình bỏ mạng, bằng không bọn họ sẽ tổn thương nặng nề.







"Không được rút!"



Chủ nhân bút Đại Đạo gầm lên: “Hắn không chịu được sức mạnh của ngần ấy Hư Chân Linh, đã là nỏ hết đà rồi. Hắn đánh tộc huynh là để lung lay sĩ khí, khiến huynh muốn rút”.



Diệp Quân nghe vậy thì cười khà khà: “Ghê ta, vậy cũng nhìn ra”.



Rồi lại đánh cường giả Thái Cổ.



Thấy hắn càng hăng máu, Thái Cổ Kình làm sao mà tin chủ nhân bút Đại Đạo được, lại la lên: “Tất cả rút đi mau!"



Rồi dẫn theo một đám cường giả trong tộc chạy trốn.



Chủ nhân bút Đại Đạo quát: “Không được lui! Hắn sắp...”



Thái Cổ Kình chỉ vào mặt ông ta: “Con mẹ ông! Ngon thì ông lên đi!"



Chủ nhân bút Đại Đạo: “...”

Thái Cổ Kình không quan tâm đến chủ nhân bút Đại Đạo, dẫn theo tộc nhân của mình bỏ chạy.



Di tộc Thái Cổ không lớn mạnh như nhà họ Thiên và Đế quốc, nếu ở đây tổn thất thêm vài cường giả Giới Ngoại nữa thì khi đó thực lực tổng hợp của di tộc Thái Cổ sẽ bị tổn hại rất lớn, như vậy bọn họ sẽ khó mà đứng vững đến cuối cùng để giành được nhiều lợi ích hơn.



Hi sinh di tộc Thái Cổ để giúp đỡ Đế quốc?



Ông ta không làm được!



Còn chủ nhân bút Đại Đạo ấy à, mẹ kiếp, từ đầu đến cuối chỉ được cái miệng, không hề ra tay, y như một thằng lưu manh lừa lọc!



Bực thật!



Thấy các cường giả di tộc Thái Cổ rời đi, Trụ tộc và Ô tộc cũng nhận ra tình hình không đúng, lập tức dẫn theo tộc nhân bỏ chạy.



Cường giả cảnh giới Giới Ngoại của họ không nhiều như nhà họ Thiên và Đế quốc, tổn thất một người như tổn hại nguyên khí tổng hợp.



Chẳng mấy chốc bọn họ đã rút lui sạch sẽ, khí thế nhóm cường giả của nhà họ Thiên càng tăng vọt, mọi người đồng thời vọt ra ngoài.



Nhìn thấy cảnh này, chủ nhân bút Đại Đạo quả đoán hô lên: "Rút lui".



Ông ta biết bây giờ chỉ dựa vào mỗi thực lực của Đế quốc thì khó mà tiêu diệt được nhà họ Thiên.



Tuy Thiên Hợp đã ngã xuống, nhưng thực lực tổng hợp của nhà họ Thiên vẫn còn ở đấy, hiện tại song phương cùng liều chết thì Đế quốc cũng không có quá nhiều phần thắng.



Cường giả Đế quốc quay đầu nhìn Cơ Chiến, sắc mặt ông ta âm u đáng sợ.



Chủ nhân bút Đại Đạo lại nói: "Rút lui trước".



Cơ Chiến trầm mặc như trước.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn về phía những cường giả Đế quốc, cả giận hét lên: "Mẹ nó còn không rút lui thì đứng chờ chết đúng không?"



Ông ta tức xì khói!



Một đám ngu xuẩn!



Mẹ nó chứ!



Chẳng mấy chốc, cường giả Đế quốc đã đua nhau bỏ chạy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.