Chương trước
Chương sau


Cách đó không xa, sắc mặt của Cơ Chiến không chút thay đổi.



Thái Cổ Kình nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, không nói gì.



Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Cơ Chiến, “Ngươi biết mục đích thật sự của chủ nhân bút Đại Đạo này không?”



Cơ Chiến nhìn hắn, không nói lời nào.



Diệp Quân nở nụ cười: “Ngươi thật sự cho rằng tên chủ nhân bút Đại Đạo này đến đây với ta là vì trận chiến tranh giành Đại Đạo? Ta nói cho ngươi biết, không, căn bản là không phải như vậy!”





Cơ Chiến không nói gì, Thái Cổ Kình đột nhiên hỏi, “Vậy tại sao?”



Hỏi xong, ông ta đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, lập tức nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cười mỉa: “Đạo huynh, ta cũng không có ý gì khác”.



Chủ nhân bút Đại Đạo không để ý tới ông ta, nhìn về phía Diệp Quân: “Đến đây, tiếp tục châm ngòi ly gián, ta ngược lại muốn xem ngươi tiếp tục nói dối như thế nào”.







Diệp Quân nở nụ cười: “Được thôi, là ta châm ngòi ly gián, chủ nhân bút Đại Đạo ngươi tới nơi này không có bất kỳ mục đích gì, ngươi giúp Đế quốc cũng không có bất kỳ mục đích gì, ngươi chỉ là đơn thuần đến để tranh giành Đại Đạo với ta”.



Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên trở nên khó coi.



Thái Cổ Kình nhìn Diệp Quân rồi lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, mày nhíu lại.



Cho đến nay, cái tên chủ nhân bút Đại Đạo vẫn chưa từng nói lai lịch của ông ta, mục đích lại từng là nói qua, đối phó với Diệp Quân... Nhưng ông ta cảm thấy điều này thật sự là có chút không đáng tin cậy.



Hai người các ngươi đến đây tranh giành Đại Đạo?



Không có mục đích nào khác?



Các ngươi đang nói giỡn sao?

Đúng lúc này, Cơ Chiến đột nhiên nói: “Diệp Quân, ngươi cảm thấy chúng ta sẽ bị ngươi châm ngòi ly gián sao?”



Diệp Quân cười rộ lên không nói gì.



Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo vẫn khó coi như cũ.



Ông ta biết, tên Cơ Chiến này thật ra đã bắt đầu hoài nghi ông ta, sở dĩ bây giờ nói như vậy chỉ là vì lấy đại cục làm trọng.



Nhưng ông ta biết, sâu bên trong nội tâm của Cơ Chiến chắc chắn là đang đề phòng ông ta.



Nhưng mà ông ta cũng không quan tâm lắm, bây giờ chỉ cần diệt nhà họ Thiên, sau đó để cho Diệp Quân đầu hàng nhận thua, vậy thì ông ta có thể khôi phục được thực lực, chỉ cần khôi phục lại thực lực thì tất cả mọi chuyện con mẹ nó đều là chỉ là muỗi mà thôi!



Cơ Chiến quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Đạo huynh, có cách nào phá giải đại trận phòng thủ này không?”



Đại Đạo Bút chủ nhân nhìn về phí bức màn sáng ở phía trước không xa kia: “Phải nghiên cứu một chút”.



Cố Chiến nói: “Thời gian?”



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Vài ngày là đủ rồi”.



Vài ngày!



Nghe thấy lời mà chủ nhân bút Đại Đạo nói, hai mí mắt của tên Thái Cổ Kình kia giật giật, mẹ nó, đây chính là Thủ Hộ Thần Trận mạnh nhất của nhà họ Thiên, ngươi vài ngày là có thể phá giải?



Cơ Chiến cười nói: “Đạo huynh, vậy phải dựa vào ngươi rồi”.



Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu.



Cơ Chiến quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, không nói gì, một giây sau, gã xoay người biến mất tại chỗ.



Thái Cổ Kình nhìn về phía đám người Diệp Quân một cái rồi cũng xoay người biến mất tại chỗ.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân: “Lần này ngươi chết chắc rồi”.



Diệp Quân nói: “Vậy thì để chúng ta mỏi mắt trông chờ!”



Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Được thôi!”


Diệp Quân không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.