Chương trước
Chương sau


Ông ta cũng nhanh chóng hiểu ra chủ nhân bút Đại Đạo nói muốn giải phong ấn Thái Cổ Thần Kinh miễn phí thật ra là muốn di tộc Thái Cổ mang ơn ông ta. Dù sao thì người ta đã giúp mình, đến lúc cần giúp lại chẳng lẽ lại từ chối?



Diệp Quân cũng nhận ra nên mới đề nghị cho họ một thứ còn mạnh hơn.



Để rồi đến lúc đó chủ nhân bút Đại Đạo nói muốn di tộc Thái Cổ đánh nhà họ Thiên thì chẳng lẽ lại giúp?



Dù sao đi nữa, di tộc Thái Cổ là người được lợi nhất.



Thái Cổ Kình bèn nói: “Chúng ta sẽ đứng ở thế trung lập”.





Chỉ có thể lựa chọn như vậy, không giúp đỡ ai cả.



Chủ nhân bút Đại Đạo mặt không đổi sắc. Không đạt được mục đích thì không giải phong ấn cho Thái Cổ Thần Kinh, hai bên không hợp tác được thì đương nhiên trở mặt thành thù.



Diệp Quân chỉ gật đầu: “Được”.



Rồi nói với Thiên Hợp: “Đi thôi tiền bối”.





Ông ta gật đầu: “Ừ”.



Hai người đi ngay.



Thái Cổ Kình quay sang chủ nhân bút Đại Đạo: “Đạo huynh...”



Ông ta lại cười: “Yên tâm, ta đã hứa gì thì sẽ làm được. Làm ngay đây”.



Rồi ông ta nhìn Thái Cổ Thần Kinh, mỉm cười.



...



Bên ngoài.



Vừa rời khỏi di tộc Thái Cổ giới, Thiên Hợp đã dừng lại.



Diệp Quân nghe ông ta nói: “Phải giết hắn”.



Đương nhiên là chỉ chủ nhân bút Đại Đạo.



Bỗng Diệp Quân nhận ra điều gì đó, biến sắc thốt lên: “Ông ta chỉ đến một mình... Bỏ mẹ rồi”.

Thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Thiên Hợp hơi nghi ngờ: "Tiểu hữu làm sao vậy?"



"Ông ta đến một mình!"



Sắc mặt Diệp Quân đột nhiên trở nên hơi khó coi: "Ông ta không đến để lôi kéo di tộc Thái Cổ, mục đích thật sự của ông ta là dụ chúng ta đến đây rồi giết một thể... Tiền bối, đi mau".



Nghe Diệp Quân nói thế, Thiên Hợp không chút do dự, nắm lấy hắn rồi phá vỡ hư không, cưỡng chế rời khỏi nơi này.



Nhưng vừa vào hư không, bốn phía đột nhiên xuất hiện vô số phù văn màu vàng lít nha lít nhít, những phù văn vàng này đang bốc cháy, tỏa ra từng luồng sức mạnh quỷ dị, thời không nơi đây đã bị phong bế lại chặt chẽ.



Ấn Đế Vương!



Thời không phía đối diện Thiên Hợp và Diệp Quân đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, Cơ Chiến chậm rãi bước ra, mà bên cạnh ông ta còn có hai người áo đen cùng sáu Đế Thần Vệ.



Toàn bộ đều là cảnh giới Giới Ngoại!



Mà xung quanh còn có những hơi thở thần bí đang rục rịch, còn là càng lúc càng nhiều...



Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Thiên Hợp và Diệp Quân lập tức sầm lại.



Sắc mặt Diệp Quân cực kỳ âm u, mẹ kiếp, hắn vẫn còn coi thường chủ nhân bút Đại Đạo này quá, đối phương còn đoán trước được điều hắn đoán.



Thiên Hợp liếc nhìn những cường giả cảnh giới Giới Ngoại vừa chạy đến này, tay phải khẽ siết chặt lại, từng luồng sức mạnh đáng sợ đang dần ngưng tụ trong lòng bàn tay ông ta.



Cơ Chiến nhìn hai người Diệp Quân, không hề phí lời: "Giết".



Giết!



Vừa dứt lời, ông ta lập tức hóa thành một luồng sáng vàng vạn trượng xông ra ngoài, sức mạnh to lớn bao trùm tất cả, chấn động tinh hà.



...



Di tộc Thái Cổ.



Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Thái Cổ Thần Kinh trước mắt, cười nói: "Tổ tiên của quý tộc quả là một người ghê gớm, suy nghĩ này... hiếm ai có được".


Nói rồi, ông ta đưa cuốn Thái Cổ Thần Kinh cho Thái Cổ Kình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.