Chương trước
Chương sau
Đây là phương thức tu luyện gì vậy?

Vưu Liêm nhìn chằm chằm vào Diệp Quân bên trong màn nước, lúc này Diệp Quân đã chậm rãi bước chân vào bên trong tia sáng

Điểm giao thoa giữa Hư và Chân!

Mà khi Diệp Quân bước vào điểm giao này, thế giới trong màn nước bỗng trở nên mờ ảo, nhìn không rõ đâu ra đâu.

Thời không bên trong điểm giao Hư Chân không thể nhìn thấy từ bên ngoài được nữa.

Tất nhiên, với thực lực của cô ta thì vẫn có thể tiếp tục thăm dò vào bên trong, nhưng cô ta không làm vậy, cô ta chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, màn nước kia lập tức tan biến.

Ánh mắt của cô ta lần nữa rơi xuống giọt máu nọ.

Lúc trước cô ta chỉ thấy giọt máu này bất phàm, mà lúc này cô ta càng cảm nhận được sự khủng bố của nó.

Vô cùng khủng bố!

Cô ta đã đánh giá thấp chủ nhân bút Đại Đạo, cũng đánh giá thấp cả thiếu niên Diệp Quân kia.

Vô cùng đánh giá thấp!

Nhớ đến việc đối phương bảo bản thân đến đây để rèn luyện... Cô ta chợt nảy ra một suy nghĩ vô cùng đáng sợ.

Lúc này, Cơ Vô Trần đi vào.



Vưu Liêm thôi không nghĩ nữa, nhìn về phía Cơ Vô Trần.

Cơ Vô Trần đi tới một bên ngồi xuống, cười nói: "Vưu cô nương, cô thấy vị Diệp công tử kia thế nào?"

Vưu Liêm bình tĩnh nói: "Lúc trước đã nói rồi".

Cơ Vô Trần đột nhiên nói một câu: "Kẻ thù của hắn là quốc sư".

Vưu Liêm liếc mắt nhìn hắn, không nói gì.

Cơ Vô Trần tiếp tục nói: "Ta không biết vị quốc sư kia có lai lịch gì, nhưng trước mắt xem ra ông ta rất được phụ vương tin tưởng và trông cậy. Ta đã nhận được tin lần này phụ hoàng quyết định tự thân xuất chiến là do ông ta đề xuất, không chỉ thế, ông ta còn tự tay giúp gia tăng sức mạnh cho các loại trận pháp của Đế quốc, khiến chúng mạnh hơn ít nhất mấy lần..."

Vưu Liêm nhíu mày lại, nhưng không nói gì.

Cơ Vô Trần tiếp tục nói: "Có người bảo ông ta còn giúp đỡ phụ hoàng tu hành..."

Vưu Liêm nói: "Ngươi muốn nói gì?"

Cơ Vô Trần cười hỏi: "Vưu cô nương thông minh như vậy, chẳng lẽ không hiểu ý của ta?"

Vưu Liêm không nói lời nào.

Cơ Vô Trần nói: "Lúc ta rời khỏi Đế cung đã từng nói chuyện với vị quốc sư kia".

Vưu Liêm vẫn không nói gì.

Cơ Vô Trần tiếp tục nói: "Ông ta không nói rõ, nhưng ta biết ta phải chọn giữa hắn và ông ta, nếu không thì sau trận chiến này, ta chắc chắn sẽ mất đi tư cách tranh đấu, bởi vì xem ra hiện tại ông ta chắc chắn có thể ảnh hưởng đến quyết định lập thái tử của phụ hoàng".

Vưu Liêm nói: "Ngươi muốn chọn chủ nhân bút Đại Đạo!"

Cơ Vô Trần nói: "Ta không còn lựa chọn nào khác, không phải sao?"

Vưu Liêm nhìn gã: "Ngươi đã chọn rồi thì cần gì phải hỏi lại ta?"

Cơ Vô Trần cười nói: "Ta vẫn muốn nghe ý kiến của Vưu cô nương một chút".

Vưu Liêm im lặng một lát rồi nói: "Trong này có một vấn đề, đó là chủ nhân bút Đại Đạo lợi hại như vậy, còn là tử địch của Diệp công tử, nhưng Diệp công tử kia vẫn sống sót khỏe mạnh, ngươi biết như vậy có nghĩa là gì không?"

Cơ Vô Trần nói: "Nghĩa là lai lịch của Diệp huynh không đơn giản".

Vưu Liêm gật gật đầu: "Trước mắt xem ra vị chủ nhân bút Đại Đạo này quả thật chiếm ưu thế, là quốc sư thì quyền cao chức trọng, nhưng có hai vấn đề, thứ nhất là ông ta có bằng lòng ủng hộ ngươi không? Ông ta cũng chưa hề biểu thị là sẽ ủng hộ cho ngươi, chỉ đề cập ẩn ý đến mà thôi... Đó là hành vi trốn tránh trách nhiệm, ông ta đang lay động ngươi, để ngươi ra tay với Diệp công tử, thắng thì ông ta hài lòng, mà thua thì ông ta cũng thỏa mãn, bởi vì ông ta chẳng mất mát gì..."

Cơ Vô Trần nhíu mày lại.

Vưu Liêm tiếp tục nói: "Cho dù ông ta có biểu thị chắc chắn ủng hộ ngươi thì độ đáng tin được bao nhiêu? Chí ít Diệp công tử chắc chắn sẽ đứng về phía ngươi!"

Cơ Vô Trần nói: "Ta cũng hiểu những điều cô nói, nhưng bây giờ có một vấn đề, đó là Diệp huynh theo ta, nếu ta không từ chối thì chẳng khác gì chúng ta đã chung thuyền, mà nếu vậy thì khi quốc sư muốn nhắm vào Diệp huynh cũng sẽ nhắm luôn vào ta..."

Vưu Liêm nói: "Muốn có được thì phải trả giá".

Cơ Vô Trần cười khổ: "Vưu cô nương, không đơn giản như vậy đâu! Nếu quốc sư liên thủ với đại ca thì ta thật sự sẽ không còn cơ hội nhỏ nhoi nào cả".

Vưu Liêm nói: "Ta chỉ cho ngươi kiến nghị thôi, còn lựa chọn như thế nào thì đều dựa vào ngươi cả".

Cơ Vô Trần nói: "Ta muốn đánh cược một lần".

Vưu Liêm nhìn Cơ Vô Trần: "Cược gì?"

Cơ Vô Trần đứng dậy, chậm rãi nói: "Vưu cô nương, cô có cẩn thận mấy cũng có điều sơ sót, đã quên mất một chuyện".

Vưu Liêm nhíu mày.

Cơ Vô Trần tiếp tục nói: "Đó chính là phụ hoàng, chủ nhân bút Đại Đạo là tử địch của Diệp huynh, mà phụ hoàng đã lựa chọn chủ nhân bút Đại Đạo, điều đó có nghĩa là gì? Nghĩa là nếu ta lựa chọn Diệp huynh thì không chỉ trở thành địch của chủ nhân bút Đại Đạo, mà còn thành địch của phụ hoàng!"

Vưu Liêm im lặng.

Cơ Vô Trần tiếp tục phân tích nói: "Bởi vậy ta chỉ có thể lựa chọn hi sinh Diệp huynh, hi sinh huynh ấy không chỉ có thể lấy lòng chủ nhân bút Đại Đạo, mà còn tránh được việc nảy sinh khoảng cách với phụ hoàng, vậy nên ngoài cách đó ra, ta không còn lựa chọn nào khác".

Ánh mắt của gã rất kiên định.

Vưu Liêm gật đầu, không nói gì nữa.

Cơ Vô Trần mỉm cười nói: "Tất nhiên ta cũng không ngu đến mức nhắm ngược lại vào Diệp huynh, lần này đến chiến trận Đế Tinh sẽ có rất nhiều cơ hội".

Vưu Liêm nói: "Hắn không đơn giản, cần phải rất cẩn thận".

Cơ Vô Trần gật gật đầu: "Tất nhiên".

Sau khi Cơ Vô Trần rời đi, Vưu Liêm nhẹ giọng nói: "Đôi khi việc lật mặt thường không có kết quả tốt".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.