Tần Vân không nhịn được cả giận nói: “Tại sao không có ai thông báo cho bọn ta biết vậy?”
Tên người hầu kia liếc mắt nhìn ông ta: “Ai biết các người sẽ đợi lâu như vậy chứ?”
Tần Vân vô cùng tức giận, nhưng may mà ông ta vẫn còn lí trí, ông ta biết mình không thể đắc tội với nhà họ Quân, lúc này ông ta chỉ đành cố gắng nuốt cơn giận này xuống, quay đầu nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Chúng ta đi thôi.”
Tần Vân nén giận: “Được.”
Sau khi Diệp Quân và Tần Vân rời khỏi nhà họ Tần, Diệp Quân mới nhẹ giọng nói: “Thật vô lí! Không thể nào chủ nhân bút Đại Đạo còn có cái thực lực thao túng đó…”
Tần Vân chợt nói: “Cậu Diệp, cậu nói gì vậy?”
Diệp Quân đáp: “Ta nói nhà họ Quân tại sao lại đối xử với chúng ta như vậy! Chúng ta không thù không oán gì với bọn họ, vì sao lại sỉ nhục chúng ta như vậy chứ.”
Tần Vân thấp giọng thở dài: “Không phải bọn họ sỉ nhục chúng ta đâu.”
Diệp Quân nhìn Tần Vân, Tần Vân trầm giọng nói: “Bọn họ căn bản không hề để ý đến chúng ta, nói thẳng ra là coi thường chúng ta, nếu Tổng đốc đại nhân tới, gia chủ của nhà họ Quân còn phải ra cửa trước nửa tiếng để nghênh đón…”
Diệp Quân có phần khó hiểu: “Nếu ông ta đã không để ý đến chúng ta thì tại sao còn mời chúng ta tới?”
Tần Vân trầm giọng nói: “Có thể ban đầu ông ta nghĩ dù sao cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3385957/chuong-5818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.