Đại điện trở nên tĩnh mịch theo sự im lặng của Tang Hàn khi cô ta chỉ chằm chằm nhìn vào Diệp Quân.
Mà hắn cũng không mở miệng.
Thật ra hắn đang đánh cược.
Hắn không có thời gian để chậm rãi lên kế hoạch hay thể hiện bản thân. Chủ nhân bút Đại Đạo đã thoát khỏi khốn cảnh, mà ông ta thì kinh khủng đến nhường nào chứ?
Nên hắn cũng phải tăng tốc.
Mà muốn tăng tốc thì phải mạo hiểm.
Một hồi sau, Tang Hàn cất tiếng: “Tiếp tục”.
Diệp Quân thở phào nhẹ nhõm trong lòng: “Những lời sau đây... có thể có chút đại nghịch bất đạo”.
Tang Hàn điềm tĩnh nói: “Không sao, bây giờ ngươi đã đại nghịch bất đạo lắm rồi”.
Diệp Quân: “...”
Tang Hàn: “Tiếp đi, ta còn muốn xem ngươi có thể đến mức nào nữa”.
Diệp Quân liếc nhìn cô ta: “Ý ta là chúng ta nên cho những người ở tầng lớp dưới một cơ hội, một hy vọng, chỉ như thế mới ổn định họ được”.
Tang Hàn: “Theo ngươi nên làm như thế nào?"
Diệp Quân: “Việc này phải từ từ mà làm, không thể vội vã. Ta nghĩ chúng ta nên đi từ nhỏ đến lớn, trước tiên phủ Tổng đốc hãy bỏ vốn để xây dựng thư viện cho con em bình dân nhập học, để những người không có bối cảnh hay thế lực sau lưng cũng có đường để đi. Đại nhân hẳn cũng biết rất nhiều người trong số họ cực kỳ có thiên phú, họ không thiếu nỗ lực, chỉ thiếu cơ hội mà thôi. Nếu chúng ta có thể cho, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3385716/chuong-5814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.